Tại một khách sạn trong trung tâm thành phố.
“Thế nào? Bị người ta đánh sáng mắt ra chưa?”
Jennifer mặt ủ mày chau cao giọng:
“Em bị thế này rồi mà anh còn nói vậy. Không nói được lời gì tốt đẹp thì về đi, về với vợ anh ấy.”
Nhưng thật ra cô ta muốn nói “em bị như thế này còn không phải là do anh sao?” tuy nhiên cô ta biết hiện tại không phải thời điểm thích hợp.
“Vậy không làm phiền em nữa.”
Cố Viễn Tranh đứng dậy ra về thì bị bàn tay của Jennifer níu lại, ánh mắt cực kỳ đáng thương:
“Anh đừng về, em nói đùa thôi. Hôm nay em thật sự cần có người bầu bạn.”
Nhìn vào ánh mắt đó, quả thực anh không nỡ đi. Thở dài một hơi, anh ngồi lại, đáp:
“Được rồi.”
Người này là người hay được lên báo cùng với anh, số lượng có thể không đếm xuể. Nhưng giữa anh và Jennifer vẫn chưa có gì gọi là mờ ám, vẫn là mức bạn bè bình thường, anh thậm chí còn xem cô ta như em gái của mình. Chưa kể Jennifer còn từng cứu giúp anh, làm sao anh có thể bỏ mặc cô ấy đây.
Nhưng người tính không bằng trời tính, tối nay, mối quan hệ của hai người sẽ có chuyển biến lớn.
Theo yêu cầu của Jennifer, Cố Viễn Tranh đặt khách sạn một chai rượu vang hảo hạng cùng vài món ăn. Lúc trưa không nghĩ ngợi gì liền đến đây, mấy món ngon kia cũng bỏ lỡ, cho dù rất đói nhưng nhìn mấy món ăn trên bàn hiện tại anh lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tuyet-tinh-dung-lai-day/2557588/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.