EDIT: EN
"Cảm ơn anh." Lần đầu tiên nghe tỏ tình, Đào Diệp cảm động đến mức rối tinh rối mù, kể từ khi họ quen nhau, từ lúc gian nan chua sót ban đầu, cho dến bây giờ thì tình cảm càng ngày càng tốt, hệt như hũ rượu chôn trong lòng đất, càng để lâu thì thơm ngon.
Phía trước cũng nhận mệnh rằng bản thân quen phải một người mà người đó có khả năng vĩnh viễn sẽ chẳng chịu tỏ tỉnh với mình, bây giờ kết quả lại ngoài sức tưởng tượng, quả thực là quá tốt, thật có chút thụ sủng nhược kinh.
"Vậy còn em?" Chất giọng thanh lãnh từ bên tai truyền tới.
"Em cũng, rất yêu anh nha, chỉ là lúc sáng cách hành xử không đúng, xin lỗi anh rất nhiều." Đào Diệp kìm nén chút cảm xúc, thốt ra mấy từ xin lỗi: "Bảo đảm về sau sẽ không."
"Ừm." Bàn tay của Thạch Cẩn Hành bvuốt khẽ mái tóc của người yêu, sau đó ấn thật mạnh xuống: "Anh tha thứ cho em."
"Cảm ơn......" Càng ngày càng yêu anh ấy, vô luận làm cái gì cũng cảm thấy anh ấy thất đẹp trai.
Ngay cả bây giờ cũng vậy, tâm tình cứ như được dùng thuốc, hông thể bình tĩnh lại.
Cho nên bọn họ ôm nhau thật lâu, vừa nhìn vào không chừng còn tưởng lâu lắm mới gặp nhau, chứ thật ra xa nhau còn chưa đủ 24 giờ nữa là......
Mà tại sao lại thế, hỏi vậy chứ biết là không câu trả lời rồi.
"Về nhà ha." Cuối cùng Đào Diệp cũng buông eo Thạch Cẩn Hành ra, hơi xấu hổ mà ho nhẹ một cái, xấu hổ là vì mình thế mà lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-trong-game-doi-gap-mat-lam-sao-day/536609/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.