Nói thật Thạch Cẩn Hành cũng không phải một người muốn làm mọi lúc mọi nơi, nếu không hai mốt năm trước đã duyệt người vô số rồi. Trên thực tế trước khi lăn giường với Đào Diệp, anh cũng chưa từng chạm qua người nào.
Một là chướng mắt những chàng trai cô gái àm nghề đó, thứ hai anh cơ bản cũng không muốn lăn giường với ai.
Lăn giường với Đào Diệp cũng chỉ trước kia từng tiếp xúc, nên có tình cảm.
Sau khi anh bước vào, đóng cửa xe lại, ngồi ở vị trí bên cạnh, đưa mắt liếc thanh niên kia: "Đứng lên đi, không chạm em đâu."
Đào Diệp nghe xong cứ như được giải phóng, tâm hơi sợ hãi mà đứng lên, ngồi nghiêm chỉnh lại.
Nhưng cũng vì không biết nói gì, mà cẩn thận liếc nhìn sắc mặt của Thạch Cẩn Hành.
"Vậy anh muốn nói chuyện gì?" Trời sinh nên cảm xúc cậu tương đối mẫn cảm, Đào Diệp rất giỏi phát hiện cảm xúc của người khác, cậu cảm thấy bây giờ Thạch Cẩn Hành cũng không tức giận hay khó chịu gì, chỉ cần nhìn tư thế ngồi thoải mái của anh là biết.
"Nhà thật của em ở đầu?" Người đàn ông này hỏi.
"Phía Nam." Đào Diệp do dự, nói ra địa chỉ của quê mìnhđó là một thị trấn nhỏ không mấy nổi danh.
"Trong nhà còn có ai?"
"Cha mẹ, còn một cô em gái nữa." Cậu cũng cảm thấy không cần hải nói vợ của ba ba lúc này là mẹ kế của cậu.
Thạch Cẩn Hành gật gật đầu: "Lên đây học một mình, quen chưa?". Bây giờ anh nói chuyện với Đào Diệp với khuôn mặt thoải mái, biểu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-trong-game-doi-gap-mat-lam-sao-day/536578/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.