EDIT: EN
Chín giờ thì Đào Diệp bắt đầu hát, có rất nhiều người ghé vào nghe, trong khung bình luận không ngừng thêm comment mới, căn bản thì mọi người cũng không nhìn kịp trên các dòng comment đó ghi gì, lâu lâu mới có thể bắt kịp vài dòng toàn biểu tượng hoa hồng đỏ.
Âm thanh của Đào Diệp theo âm hưởng trung tính, nó rất trong trẻo và dễ chịu.
Nghe cậu hát là một loại hưởng thụ, âm thanh của cậu khiến người nghe luôn cảm thấy cậu là một người rất xa xôi, rất thần bí, cũng là một người xa vời không thể chạm vào được.
Và dĩ nhiên, cũng là vì do người hát và người nghe cách nhau một màn hình vi tính, một tầng mạng internet nên đa phần cái sự thần bí đẹp đẽ kia cũng đều do người nghe tự mường tượng ra.
Đào Diệp ở hiện thực cũng rất bình thường, cậu có bộ dáng dễ nhìn, một gương mặt thanh tú, một cỗ khí miễn cưỡng cũng gọi là khí chất, nhưng tính cách thì lại có hơi chút nhát người.
Trầm mặc ít nói, luôn trốn trong thế giới của bản thân mình, có thể biết cuộc đời của cậu quanh đi quẩn lại cũng chính là một cuộc đời rất ư bình thường.
Từ chín giờ đến mười một giờ, Đào Diệp đã rất nhiệt tình bao hết, trừ ca hát ra còn trò chuyện, đùa giỡn, đối phó các loại yều cầu từ các fan hâm mộ mà bản thân mình có thể làm được.
Ví dụ như...
"Đào tổng!! Tụi tui muốn nghe cậu thở gấp ~~~ thở một cái thôi, đi mà?"
Mỗi lần cậu xuất hiện thì y như rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-trong-game-doi-gap-mat-lam-sao-day/265538/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.