Cố Hàm Hạ không ngờ cô mới rời đi một lúc mà Thẩm Nghị đã bị Bùi Sách bắt nạt, lao đến trước mặt anh ta rồi mắng mỏ.
Bùi Sách và Cố Hàm Hạ quen nhau nhiều năm như vậy, chưa bao giờ thấy cô tức giận đến thế, mấy giây sau khi bị cô mắng, Bùi Sách liền nói: “Anh đá vào cổ tay anh ta khi nào? Anh đá vào quần áo trên tay anh ta cơ mà!”
“Anh nguỵ biện.” Cố Hàm Hạ gần như nghiến răng nghiến lợi, “Tôi thấy hết rồi, anh đã đá vào cổ tay anh ấy.” Sau khi mắng Bùi Sách, Cố Hàm Hạ quay lại nhìn Thẩm Nghị, sự tức giận trong mắt cô bỗng trở nên hòa hoãn lại, “Anh không sao chứ? Có đau lắm không?”
Cô cụp mắt xuống xem Thẩm Nghị có đau không.
Thẩm Nghị che cổ tay lại, lùi một bước, lắc đầu nói với cô: “Không sao đâu.”
“Anh thực sự không đá anh ta mà!” Nhìn thấy Cố Hàm Hạ thậm chí không thèm nhìn mình, lại còn bị oan uổng, Bùi Sách nắm lấy cánh tay của cô, đưa cô đối diện với mình, “Nếu em không tin, cứ hỏi thử cậu ta mà xem, xem anh có đá cậu ta không?”
Bùi Sách nhìn Thẩm Nghị, “Nói mau, tôi không đá vào cổ tay anh đúng chứ?”
Mọi người đều nhìn về phía Bùi Sách, giờ quay sang Thẩm Nghị.
Thẩm Nghị cụp mắt xuống mấy giây, mím môi nói: “Không, anh Bùi không hề đá anh.”
Những gì Thẩm Nghị nói là không phải do Bùi Sách, nhưng bàn tay cứ che cổ tay bên kia như thể bị thương rất nặng, gián tiếp đổ tội cho Bùi Sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tra-xanh-cua-toi/461787/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.