Mộc Như Phương đi dùng cơm trưa với Đào Gia Thiên.
Buổi trưa, hai người dùng cơm trong một phòng ăn ở tầng cao nhất ở thành phố Hải Châu.
Mộc Như Phương chọn món ăn xong thì bỏ thực đơn ở trong tay xuống, sau đó đưa tay ra lấy một cái khăn lụa ở trong túi ra thắt ở trên cổ, cô nhìn thoáng qua Đào Gia Thiên, còn không phải là bởi vì anh sao!
Sao lại thích cắn cổ của người khác như vậy!
Không khí lưu thông ở trên tầng cao nhất cực kỳ tốt, đây chính là một nhà hàng phương tây ngoài trời nổi tiếng nhất ở thành phố Hải Châu.
Mỗi ngày đều được trang trí bằng hoa tươi.
Trong không khí mang theo hương hoa hồng nhàn nhạt.
"Chào cô, đây chính là quà dành cho cô." Nhân viên phục vụ mang món ăn lên xong, lấy ra một cành hoa hồng vàng.
Mộc Như Phương khẽ cười với anh ta một tiếng, xem như là cảm ơn.
Nhân viên phục vụ giật mình hai giây, nhìn gương mặt của Mộc Như Phương kinh ngạc đến nỗi dường như quên cả hô hấp, sau khi phản ứng thì mới cúi đầu xuống: "Chúc cô dùng cơm ngon miệng."
Đào Gia Thiên nhìn cô: "Sau này không cho phép cười với mấy người đàn ông khác."
Mộc Như Phương: "..."
"Không phải là anh cảm thấy mình hơi cố tình gây sự sao?"
Cô thích cười cũng không được nữa hả?
"Cậu Đào, trùng hợp như vậy à?"
Bỗng nhiên có một giọng nói quen thuộc của người đàn ông vang lên.
Mộc Như Phương đang cúi đầu dùng bữa, nghe thấy âm thanh này, cô hơi giật mình.
Cô bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709522/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.