Buổi tối.
Trọng Hoài Viễn có tiệc rượu không về, Trọng Tử Việt và bạn cùng nhau ăn cơm bên ngoài, sau khi Mộc Như Phương ăn cơm xong, thím Tang nói với cô: “Cô chủ, bà chủ kêu cô đến phòng sách một chuyến.”
Hình như thím Tang muốn nói gì đó, cứ muốn nói lại thôi.
Mộc Như Phương đứng dậy, đi lên lầu.
Cô gõ cửa phòng sách.
Minh Lê nói: “Là Như Phương à, vào đi.”
Minh Lê vẫn luôn có thói quen luyện chữ, chỉ cần rảnh rỗi sẽ ngồi trong phòng sách luyện vài nét bút.
Bà nhìn thấy Mộc Như Phương đi vào, bỏ viết xuống: “Như Phương, con tới đây.”
Mộc Như Phương đi tới mấy bước.
Đến bên cạnh Minh Lê.
Cúi đầu nhìn Minh Lê viết chữ lên giấy Tuyên Thành.
Minh Lê đang luyện chữ sấu kim thể chính bát kinh.
Hơn nữa cũng không chỉ một hai ngày, có lẽ đã luyện mấy chục năm, chữ viết đã có phong cách của riêng mình.
“Như Phương, con đã đến nhà họ Trọng một khoảng thời gian rồi, dì và Hoài Viễn đối xử với con cũng không tệ đúng không.”
Mộc Như Phương gật đầu, đó là đương nhiên.
Trọng Hoài Viễn đối xử với cô rất tốt, còn Minh Lê…
Cho dù Minh Lê cũng không thích cô lắm, nhưng vẫn lựa chọn chấp nhận, bình thường chưa bao giờ ăn bớt tiền sinh hoạt của cô, ngược lại còn dẫn cô tham gia rất nhiều hoạt động kinh doanh, cũng không lén lút bạc đãi cô.
Có thể làm được như Minh Lê, Mộc Như Phương cũng khâm phục.
“Như Phương, trước mắt, nhà họ Trọng có chuyện muốn nhờ con.” Minh Lê nhìn cô.
Chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709510/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.