Thứ bảy, Dụ Tú Y đi tới nhà của Tư Dân, cô đã mua không ít đồ. Nhưng lúc cô tới nhà thì Tư Dân không có ở đó, chỉ có Tiểu Phổ.
Tiểu Phổ mở cửa cho cô, vui mừng ôm lấy cô: “Chị, bao giờ thì chúng ta đi xem phim thế?"
Dụ Tú Y suy nghĩ một lát: “Vậy em đã làm xong bài tập xong chưa?"
"Sắp rồi, sắp rồi!"
"Vậy chờ anh của em có thời gian, chúng ta..." Dụ Tú Y mỉm cười: “Chúng ta cùng đi."
"Được."
Cậu bé vui vẻ trả lời, sau đó chạy vào trong phòng làm bài tập.
Lúc Tư Dân trở về thì Dụ Tú Y đang ở trong phòng bếp.
Anh đứng ở cửa phòng bếp nhìn bóng người bận rộn bên trong, ánh mắt dần trở nên dịu dàng. Dụ Tú Y dường như cảm nhận được gì đó xoay người lại, thấy Tư Dân: “Anh đã về rồi!" Cô nhìn anh, chợt phát hiện khóe miệng của người đàn ông có chút máu bầm, dường như là…
Tay Dụ Tú Y đều bị ướt, cô đang rửa rau. Lúc này, cô lau tay và đi tới: “Anh làm sao vậy?"
Cô thấy mặt của Tư Dân không chỉ có vết máu bầm trên khóe miệng, ngay cả trán cũng có. Tư Dân nghiêng mặt qua một bên, giọng hơi khàn khàn: “Anh không sao. Khi anh lái xe không cẩn thận bị ngã một chút thôi."
Chỉ có điều rõ ràng là Dụ Tú Y không tin vào lý do này của anh.
Nhưng Dụ Tú Y thấy anh cố ý giấu thì không hỏi thêm nữa.
Anh không muốn nói, còn không phải sợ cô lo lắng sao?
Dụ Tú Y nói: “Vậy tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709494/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.