Đến giữa trưa, Dụ Tú Y hơi đói bụng, cô ấy đang chuẩn bị đi tìm một quán ăn để ăn cơm, mấy trò chơi xung quanh cô đều không thích, lúc này đột nhiên có người gọi một tiếng: "Chị ơi!"
Dụ Tú Y dừng bước lại.
Ở trong công viên giải trí có rất nhiều người.
Mang theo trẻ nhỏ lại càng nhiều.
Gọi một tiếng chị ơi là chuyện rất bình thường.
Thế nhưng theo bản năng Dụ Tú Y lại cảm thấy, một tiếng chị ơi này là gọi cô.
Cô quay người lại, nhìn thấy Tư Như Phổ đang chạy về phía mình: "Chị ơi, chị!"
Bé trai mặc áo khoác cao bồi đang từ từ xuyên qua đoàn người chạy tới: "Chị ơi thật là chị rồi." Cậu bé chạy tới trước mặt Dụ Tú Y, một đôi mắt sáng lóng lánh nhìn mình.
Dụ Tú Y nhìn cậu bé: "Tiểu Phổ, sao em lại ở chỗ này."
Cô nghĩ đến: "Có phải anh trai em cũng đang ở đây hay không."
Tư Như Phổ gật đầu: "Anh trai em đang ở đằng kia." Cậu bé chỉ một ngón tay.
Dụ Tú Y nhìn sang, cô chỉ nhìn thấy người đông nghìn nghịt.
Người ở đây quá nhiều, căn bản không nhìn thấy cụ thể là ai.
Tư Như Phổ nói: "Đúng rồi đấy, chị có nhìn thấy người đang mặc bộ quần áo màu lam mập mạp kia không?" Tư Như Phổ cũng biết có rất nhiều người nên cậu bé muốn cố gắng chỉ rõ ràng.
Dụ Tú Y khẽ giật mình, mặc quần áo màu lam mập mạp...
Cô ấy nói: "Là con Doraemon kia à?"
Tư Như Phổ nói: "Dạ, nó đó."
Ở đây trong tầm mắt Dụ Tú Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709486/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.