Dụ Tú Y lên tầng.
Cô nằm trên giường nghỉ ngơi một lúc rồi dậy làm bài.
Dụ Thế Duệ mang sữa đến gõ cửa. Dụ Tú Y ra ngoài lấy, nghe được tiếng từ dưới tầng. Hẳn là Trần Quyết đã trở về.
Trần Quyết trở về, đến phòng của Trần Ny Hạ. Sau đó xảy ra tranh chấp bên trong.
“Mấy người bạn kia của mày được tích sự gì. Mày ngoài đú đởn trong trường còn có thể làm gì nữa. Trần Quyết, tao sinh mày ra là nợ mày sao?”
Trần Quyết ngước mắt: “Mẹ có Anh Bân. Thành tích học tập tốt có Tú Y. Quản tôi làm gì. Tôi đã như vậy rồi. Mẹ cũng biết rồi còn quản làm gì?”
Trần Ny Hạ nhíu mày: “Trần Quyết, có ai nói chuyện như thế với mẹ bao giờ không? Còn cãi à!”
“Con chẳng làm gì sai. Con cũng trưởng thành rồi. Sao lại không được phản bác? Mẹ thích có con ngoan ngoan học giỏi thì mẹ quản Tú Y là đủ rồi. Muốn con trai thì quản Anh Bân là đủ rồi! Mẹ không thích thì cùng lắm thì con báo danh một trường đại học xa một chút. Xa Yến Châu một chút!”
“Trần Quyết ….“
“Mẹ, mẹ như thế này con cũng rất mệt mỏi.” Trần Quyết nhìn mẹ, bỗng nhiên nói: “Con biết, mẹ cũng không muốn thấy con, mẹ càng phiền con!”
Ánh mắt đen nhánh mang theo cảm giác bất lực, cứ như vậy nhìn Trần Ny Hạ.
Trần Ny Hạ đột nhiên ngơ ngẩn cả người.
Trần Quyết rời khỏi phòng, gặp phải Dụ Thế Duệ ở hành lang, Dụ Thế Duệ nói: “Đừng cáu bà ấy. Bà ấy chỉ là tức giận nhất thời thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709482/chuong-578.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.