Cô lần đầu tiên ra khỏi tộc, đã bị… đã bị mang đi làm vật đấu giá, đưa đến chỗ đấu giá.
Tang Lạc không dám làm phiền đối phương, thậm chí hít thở cũng không dám hít mạnh, thiếu điều muốn nín thở luôn thôi, cô lặng lẽ nhìn bóng lưng đó, người đàn ông có cơ thể rất tốt, vai rộng, dáng cao, giọng nói cũng không khó nghe.
“Tôi sẽ cho Lương Tống đi xử lí việc này, nhớ kĩ, đừng đụng vào nhà họ Phó.”
Phó Cận Nhiên xoay người thì nhìn thấy cô gái đứng bên phía cửa, đi chân trần, mặc trên người một bộ đầm ngủ màu nhạt để lộ ra đôi chân thon dài, lại nhìn lên trên, Phó Cận Nhiên nhìn cô, Tang Lạc lại càng thêm căng thẳng, cô cúi đầu, không dám lên tiếng.
Người đàn ông từng bước đi tới, Tang Lạc định lùi về sau, lưng chạm vào cửa, cô giật mình một cái, răng run cằm cặp.
Cô cúi thấp đầu, nhưng dư quang vẫn có thể nhìn thấy người nọ đã đi đến trước mặt cô, cô ngửi thấy hương nước hoa nhàn nhạt trên người người đàn ông, rất nhạt, nhưng không giống như mùi nước hoa, mà lại giống…
Giác quan của Tang Lạc rất linh mẫn, rất nhanh đã phản ứng lại được, khí tức trên người người đàn ông này hẳn là mùi hương từ bình nước hoa đặt dưới chân giường trong phòng ngủ.
Anh ta đã đi đến trước mặt cô.
Chân mang giày da màu đen, xuất hiện trong tầm mắt cô.
Đồi giày màu đen này đạp lên thảm lông dê dưới đất.
Một bàn tay nâng cằm cô lên, ép cô ngẩng mặt, hai ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709452/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.