Mặc dù cô không thiếu tiền, một trăm tám mươi tỷ đối với nhà họ Đào mà nói chẳng qua cũng chỉ là một hạt cái nhỏ trên sa mạc mà thôi, thế nhưng lấy một cây trâm mà cô không thích mà giá cả của nó lại gấp nhiều lần so với giá cả thị trường, cô cũng không phải người không có đầu óc, coi tiền như rác.
Cái này, cái này!
Đào Y Y cắn răng: "Mộc Như Phương, nếu như cô thật sự lấy nó tôi cũng không có tiền.” Cô nắm chặt tay, thấy vô số ánh mắt đang nhìn qua, nhỏ giọng nói: “Tôi sẽ đem cô bán ở chỗ này.”
Người đàn ông kia phì cười một tiếng.
"Hai vị tiểu thư, nếu không giao ra tiền đặt cọc cũng không phải chỉ bán ở chỗ này đơn giản như vậy, chạy trốn, đoán chừng là phải để lại một ngón tay!”
Nơi này cũng không phải là chỗ sạch sẽ, những giao dịch mờ ám ở phía sau cái gì cũng có.
Đào Y Y có chút lo lắng.
Trước nhiều ánh mắt nhìn mình như vậy, Mộc Như Phương đưa di động đưa cho Đào Y Y, Đào Y Y nhìn thoáng qua dòng chữ phía trên: "Giả vờ ra vẻ đắc ý.”
Đắc ý?
Giả vờ?
Đào Y Y căn bản cũng không cần giả vờ.
Từ nhỏ cá tính của cô vốn đã kiêu căng, giờ phút này cô hai tay ôm ngực, nhìn thoáng qua Kiều Hi Vũ, không phải chỉ là một trăm tám mươi tỷ thôi sao? Cô cũng không tin coi như trong thẻ của cô bây giờ không có, gọi điện cho Đào Gia Thiên, tên tuổi của nhà họ Đào ở Hải Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709444/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.