Người thân của cô.
Đôi mắt Mộ Như Phương rũ xuống.
Giây phút đó, cô nhớ lại mẹ đã bỏ lại cô và đứa em gái, một mình chạy vào hướng lửa lớn, cùng với ba chết trong đám lửa đang cháy hừng hực, đều do Đào Gia ở phía sau sắp đặt, anh và ba mẹ cô, tất cả đều chết rất oan uổng.
Cũng trong phút ấy.
Trong trí óc cô hiện ra hình ảnh lúc lần đầu tiên gặp Đào Gia Thiên.
Người đàn ông đó mặc đồ màu đen, hôm đó mưa lâm râm, trong tay người đàn ông cầm dao găm, bên hông mắc theo súng, gương mạt sắc lạnh, như là thiên thần và cũng giống như tu la trong địa ngục.
Người thân của cô, giờ chỉ còn duy nhất Nặc Nặc.
Những lúc nghĩ đến Nặc Nặc, môi cô lại nở lên nụ cười tươi.
Hiện giờ hi vọng duy nhất,á nh sáng duy nhất, duy nhất có thể chống đỡ được dây cung cuối cùng của cô, chính là Nặc Nặc.
Trên sổ cô ghi: “Đã không còn nữa, mẹ tôi rất sớm đã rời xa tôi rồi.”
Cô sẽ không nói dối, với lại dì Tang hỏi như vậy rồi, chắc chắn cũng sẽ nói với Minh Lê.
Dì tang là Minh Lê từ nhà họ Minh dẫn ra, coi như là thân cận của Minh Lê rồi.
Mộ Như Phương đương nhiên hiểu được, đây chẳng qua là Minh Lê đang nói xa hỏi gần, một khi cô nói sai, hoặc là đối chiếu không đúng với thân thế cô của cô, sẽ sinh lòng nghi ngờ, cô không hề che giấu ba mẹ của mình đều đã qua đời.
Dì Tang thấy đã chạm đến tâm sự của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709431/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.