“Chỉ một mình cô?” Người đàn ông nhẹ nhàng nhắc lại câu nói đó, trên khuôn mặt của Đào Gia Thiên rõ ràng lộ ra sự mỉa mai, trong bóng tối, dưới ngọn đèn pha lê, càng trở nên đẹp trai hơn, mang theo tà khí giống như ác quỷ, ngón tay ấm áp của anh ta nhẹ nhàng giữ lấy cằm cô: “Cô cho rằng, tôi sẽ không tìm ra con bé.”
Mộc Như Phương ho vài tiếng, nhìn vào khuôn mặt của Đào Gia Thiên, có chút đau khổ: “Anh đã ghét tôi, tất cả đều có thể nhằm vào tôi, không liên quan gì đến con gái tôi.”
“Cô đảm đương nổi?” Đào Gia Thiên cười một tiếng, khuôn mặt trắng nõn mang theo sự tàn nhẫn, lại đẹp trai và khát máu: “Tôi tốn 340 tỷ để mua cô, chỉ thấy một ít công dụng sao, vậy người đàn ông tối hôm đó thế nào? Hay là, tôi lại sắp xếp cho cô?”
Giọng nói của anh ta trầm xuống, áp vào tai cô.
Mộc Như Phương run rẩy.
Trong đồng tử lộ ra nỗi kinh hoàng, hóa ra thật sự là anh ta….
Thật sự là anh ta sắp xếp, là anh ta sắp xếp người lạ xâm chiếm cô.
“Đào Gia Thiên….” Giọng nói của cô rời rạc, hét tên của anh ta.
Sao anh ta có thể đối xử với cô như vậy.
Nhìn dáng vẻ đau khổ của Mộc Như Phương, khóe môi người đàn ông lộ ra một nụ cười, nhưng sau khi Đào Gia Thiên đi ra khỏi phòng bao, anh ta phát hiện bản thân không hề vui vẻ.
Anh ta đưa tay đặt lên ngực.
Một giọng nói khiêu khích: “Làm sao, anh vẫn muốn khống chế tôi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709371/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.