Mộc Như Phương vào một buổi chiều…
Đã quay trở lại Hải Châu.
Mộc Như Phương bắt một chiếc xe, lúc 4h chiều xe dừng tại con đường phía trước biệt thự ở ngoại ô thành phố, nói với tài xế dừng xe lại: "Sư phụ, phía trước chú không vào được đâu, cháu sẽ gọi người nhà ra trả tiền cho chú, chú yên tâm nhé."
"Cô không có tiền à?"
Tài xế có chút do dự.
Ông ta nhìn Mộc Như Phương: "Được rồi, cô gọi người mang tới đây, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát đấy."
Mộc Như Phương gật đầu: "Sư phụ yên tâm."
Tài xế quan sát gương chiếu hậu.
Người phụ nữ ngồi ghế sau đeo khẩu trang, thân hình gầy gò, nhưng nhìn có vẻ không phải là dạng người không giữ chữ tín, liền mở cửa xe, Mộc Như Phương xuống xe.
Chỗ này ở phía dưới chân núi.
Chỉ có xe của nhà họ Đào mới được lên núi.
Những xe khác thì không thể vào được.
Biệt thự ở giữa núi, đúng là khu vực của người có tiền, đường núi không quá dốc, ngược lại vì để xây dựng khu du lịch nên sửa chữa rất tốt, bậc thềm bằng phẳng rộng rãi, ngoài ra còn có một con đường chuyên dụng cho xe đi lại.
Mộc Như Phương đi bộ khoảng 15 phút, trước mắt là căn biệt thự màu vàng nhạt.
Cô bước lại gần, đã có vệ sỹ nhìn thấy cô.
" Cô Mộc."
Nhưng không phải là do Mộc Như Phương đột nhiên quay về, cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Mộc Như Phương nói: "Giúp tôi trả tiền xe, tài xế đang ở chân núi."
"Dạ."
Hai người vệ sỹ đưa mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709347/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.