Mộc Như Phương chau mày, không hiểu: “Cô…?”, cô nhìn đối phương, quan sát thật kỹ, một người phụ nữ trẻ trung, xinh đẹp đang mang thai, mặc chiếc áo khoác màu cà phê, hai tay ôm chặt lấy bụng, lưng dựa vào cửa.
Ở ngoài cửa có tiếng gì đó như thác lũ vậy.
Bên ngoài vang lên những tiếng bước chân.
Vội vã.
Có lẽ là có mấy người.
Nhà vệ sinh hiệu quả cách âm không tốt nên vẫn có thể nghe thấy bên ngoài nói chuyện.
“Tôi vừa thấy cô Dụ chạy về hướng này, sao chớp mắt lại không thấy đâu cả nữa rồi.”
“Mấy người nghe cho kỹ đây, nếu không tìm được cô Dụ, Tần tam thiếu gia trách tội thì biết làm sao! Đến một người cũng trông coi không được.”
“Mau đi tìm đi.”
“Cô Dụ có khi nào ở trong nhà vệ sinh không?”
Lúc này tiếng bước chân ở ngoài đã ngày càng lại gần rồi.
Mộc Như Phương nhìn thấy, cô gái đứng dựa trước cửa, sắc mặt cô ta bỗng nhiên trắng bệch, không còn một giọt máu, mắt cô ta mở to, chứa đầy sự tuyệt vọng.
Cô ta như đang muốn cầu cứu nhìn về phía Mộc Như Phương, yếu ớt nói: “Cầu xin cô, cầu xin cô giúp tôi.”
Người phụ nữ này, đối với Mộc Như Phương mà nói...
Là một người xa lạ.
Mộc Như Phương hoàn toàn có đủ lý do để cự tuyệt.
Nhưng đối mặt với ánh mắt đó…
Tràn đầy sự khẩn thiết cầu xin, tràn đầy sự tuyệt vọng.
Mộc Như Phương cũng phải đối diện với sự tuyệt vọng.
Cô quá hiểu rõ nó.
Nếu lúc đó có người đến giúp cô, cứu cô…
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709345/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.