Người phụ nữ nghiêng mặt qua.
Cô đứng dậy.
Hai bàn tay Đào Gia Thiên từ từ nắm chặt lại thành quyền, đôi tay dài siết lấy vòng eo của cô, khiến Mộc Như Phương lại mất thăng bằng ngồi bệt lại xuống ghế xích đu, chiếc ghế có hơi đung đưa, bởi lẽ hai tay người đàn ông đều chống lên trên ghế, đem cô khóa chặt trên đó, cô đưa mắt nhìn anh.
Sau đó, đôi môi mỏng của cô bị anh ngậm lấy.
Người đàn ông hôn cô.
Mộc Như Phương nhận thấy mùi vị trà sữa trong miệng anh, mùi vị thơm ngọt, trên người anh còn tỏa ra một mùi bạc hà nhàn nhạt thơm mát cùng với mùi thuốc lá đắng nghét, nhưng nó không hề khó ngửi chút nào cả, cả một hỗn hộp mùi hương trong giây lát đã bao trùm quanh mũi của cô.
“ Em…em không được khỏe, cậu Đào…”
Sắc mặt Mộc Như Phương trắng bệch, cô thật sự rất khó chịu, kỳ sinh lý của cô tới sớm hơn vài ngày nên cô lại càng khó chịu hơn, vả lại mấy ngày nay cô lại mang tâm trạng lo lắng cho Nặc Nặc, tinh thần thật sự rất sa sút.
Ngón tay của người đàn ông linh hoạt cởi chiếc áo ngủ của cô, ngón tay anh vừa ấm vừa lạnh khiến cho mỗi nơi anh chạm vào đều run lên, sống lưng của Mộc Như Phương có hơi run rẩy, bàn tay của anh dán lên sống lưng của cô, vuốt ve xương cốt nhỏ bé yếu ớt.
Cô đang run.
Anh có thể cảm nhận được.
Người phụ nữ này sợ anh.
Chỉ cần Đào Gia Thiên vẫy tay một cái thôi, thì vô số phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709331/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.