Màn đêm dần tối.
Khu dân cư cao cấp phía Bắc thành phố Hải Châu.
Bên trong phòng sách.
Ở vị trí gần cửa sổ có thân ảnh vừa dài vừa cao to, trên mặt đất rơi vài đầu thuốc, Đào Gia Thiên hơi cúi đầu, mạnh mẽ hút một hơi thuốc, hương vị của nicotine làm tê liệt hơi thở, anh nhắm mắt lại giơ tay xoa thái dương đau nhức.
Sau khi người phụ nữ Mộc Như Phương xuất hiện trước mặt anh, đầu của anh đau đến lợi hại, dường như có cái gì đó bổ ra, nhưng mà não là một mảng trống không, ngoài đau đầu cũng không có gì khác.
Một tay buông xuống bệ cửa sổ, ánh mắt hằn tia máu.
Mộc Như Phương người phụ nữ đó làm hại anh, nhưng mà anh lại không hạ tay nhẫn tâm xuống được!
Nhìn thấy dáng vẻ yếu đuối hôn mê của cô, tim của anh lại có cảm giác rất kì lạ.
Lâu lâu cũng không thể dừng lại.
Anh có chút bực bội lần nữa rút một điếu thuốc ra, mạnh mẽ hút vài hơi, anh lại không thích mùi thuốc lá, cũng không biết vì sao, dường như…dường như từ lúc tỉnh dậy từ bốn năm trước thì không thích hút thuốc.
Dần dần cũng cai rồi.
Hôm nay hút nhiều chút, trong ý nghĩ của anh đột nhiên hiện ra hình tượng mơ hồ, dường như anh chạy trên đất, đang giúp một cô gái đeo giày, nhưng anh sao lại cũng nhìn không ra mặt của cô gái kia.
Trong phòng khách đột nhiên truyền đến một tiếng chó kêu.
Ánh mắt anh rét lạnh, đi không nổi.
- ---
Mộc Như Phương tỉnh lại phát hiện bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709258/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.