Lúc buổi chiều, Tô Ngọc Kỳ đi tới một tòa biệt thự ở vùng ngoại thành.
Đây là nơi Cố Y và Tô Diệu Đông ở, Cố Y thích yên tĩnh.
Mấy ngày trước, Cố Y và Tô Diệu Đông đã trở về từ nước ngoài.
Gõ gõ cửa, Cố Y nhìn thấy anh thì có chút ngạc nhiên: “Ngọc Kỳ về rồi à, nhanh đi vào."
Mấy ngày nay, bệnh cảm của Cố Y vẫn chưa tốt hơn.
Thường ho khan.
Tô Ngọc Kỳ đi vào: "Thím."
Trong phòng khách.
Cố Y thay đổi huân hương*.
*Huân hương: chính là hương liệu được pha chế để đốt, hun tạo khói nhẹ trong các Huân lô, đốt trong phòng với công dụng như chữa bệnh ( an thần, tỉnh não, giảm căng thẳng mệt mỏi, dễ ngủ...),làm thơm phòng ở, huân thơm quần áo, đuổi muỗi cùng côn trùng theo mùa v.v.v
Dập tắt que diêm ném vào trong thùng rác.
Bà nhìn Tô Ngọc Kỳ: "Nói đi, tới tìm thím có chuyện gì?"
Rất rõ ràng, bà nhìn ra được, Tô Ngọc Kỳ không phải tìm Tô Diệu Đông, nếu như tìm ông ấy, có lẽ đã tìm ở công ty rồi.
Nếu đi đến đây, chắc chắn là tới tìm mình.
Tô Ngọc Kỳ ngồi trên sô pha, thẳng tắp như cây tùng, anh khẽ chế giễu nở nụ cười nhạt: "Tôi đến đây, chẳng lẽ thím không biết sao?"
Cố Y rũ mắt: "Cháu không nói, sau thím có thể đoán được đây."
Bà lấy muỗng nhỏ bằng bạc gảy huân hương.
"Vậy tôi hỏi, thím sẽ nói sao?"
Nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông, động tác của Cố Y dừng lại, bà nói: "Nếu thím biết."
"Năm đó vì sao hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709182/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.