Anh cười khẽ một tiếng: "Nhã Thiển, có phải em đang… cố ý trả thù anh hay không?"
Động tác của Cố Nhã Thiển chậm lại rất nhiều.
Dù sao anh cũng vì cô mới bị thương, cô cũng không phải loại người vong ân phụ nghĩa, nhưng hai tay bỗng bị người ta nắm lấy, ngăn động tác tiếp theo của cô.
Tô Ngọc Kỳ lấy thuốc mỡ trong hòm thuốc ra, bóp một ít vào lòng bàn tay, xoa cổ tay của cô.
Mùa này thời tiết nóng bức, cô chỉ mặc một áo màu trắng bình thường, dù có anh che cho cô, nhưng khuỷu tay và đầu gối không tránh khỏi bị trầy da.
Thuốc mỡ lạnh ngắt mang theo mùi thơm nhàn nhạt, Cố Nhã Thiển muốn rút tay về: "Tôi không sao, chỉ là vết thương nhỏ, anh nhanh buông tôi ra.". ngôn tình ngược
Rõ ràng anh bị thương nặng hơn, Cố Nhã Thiển thật không biết người đàn ông này đang nghĩ gì, cô cau mày muốn né tránh, nhưng anh cầm cổ tay cô khá mạnh, cô nhíu mày, sợ hãi nhìn màu đỏ tươi trên ngón tay anh: "Tô Ngọc Kỳ!"
Trên người cô xây xát rất nhiều, dù sao tiếp xúc trực tiếp ma sát với mặt đất, nhưng cũng nhẹ, có chỉ là phiếm hồng chỉ có trên đầu gối có một chỗ bị rách da.
Tay anh ấn ở chân cô, ánh mắt dừng trên đầu gối cô, chỗ có một vết sẹo rất nhạt, trắng hơn màu da trắng nõn bình thường của cô, Tô Ngọc Kỳ đưa tay, ngón tay hơi có vết chai, nhẹ nhàng vuốt ve.
Cố Nhã Thiển cau mày, ngón tay anh nóng hổi, khiến thần kinh cô hơi run rẩy:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709150/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.