Hoàng hôn xuống, trong sân lá phong đỏ rơi như có như không, mọi vật vô cùng hài hòa tương xứng.
Ánh nắng cuối ngày mang theo cảm giác nóng nực cuối cùng, hoàng hôn ngày hạ không cho ta cảm giác huy hoàng như hoàng hôn ngày đông, cũng không sót lại mảng trời vàng rực, chỉ tràn ngập trong không gian ánh sáng mờ nhạt.
Tia sáng ảm đạm biến mất.
Thời gian buổi chiều vốn sắp trôi qua, nhưng đột nhiên vang lên một khúc nhạc đệm.
Lúc thời gian trình diễn dự tính chỉ còn 15 phút nữa là kết thúc, đột nhiên có hai người công chức đi tới: “Xin hỏi cô có phải là cô Cố không?”
“Là tôi, có chuyện gì vậy?”
Cố Nhã Thiển cùng hai người đó đi ra sau phòng hóa trang của người mẫu.
Bên trong phòng hóa trang ngoài người mẫu còn có người phụ trách thời trang, cả Ôn Lâm cũng đang ở đó.
Bầu không khí có chút ngưng trệ.
Ôn Lâm nhìn thấy cô tới, hừ lạnh một tiếng.
Cố Nhã Thiển nhìn người phụ trách của bà Louis: “Xảy ra chuyện gì?”
Bà Louis đã hơn 50 tuổi, là con lai Trung Mỹ, bà ta mặc một bộ âu phục OL màu đen đắt tiền, già dặn nhưng không mất đi vẻ sang trọng. Tóm lại là nữ ma đầu làng thời trang, khuôn mặt được chăm sóc rất tốt, khí chất ngời ngời, dù biết rõ Cố Nhã Thiển là tổng giám đốc của CK nhưng không có bất kì chút nể nang nào, nói thẳng vào vấn đề chính: “Cô Cố này, có phải cô đi qua phòng hóa trang rồi còn tới cả phòng thử đồ không?”
Cố Nhã Thiển gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709147/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.