Anh buông tay ra.
Ôn Sâm chặn trước mặt Cố Nhã Thiển, nhìn Tô Ngọc Kỳ: "Tổng giám đốc Tô."
Tô Ngọc Kỳ trầm giọng, đôi mắt tập trung trên người cô: "Tránh ra, tôi có chuyện cần nói với cô chủ nhà cậu."
Ôn Sâm cũng không tránh ra ngay, mà liếc nhìn Cố Nhã Thiển, Cố Nhã Thiển nhếch môi, nhìn Tô Ngọc Kỳ, từ tốn nói: "Chúng ta không có chuyện gì để nói cả, tôi buồn ngủ rồi, tôi phải đi về."
Suy nghĩ của cô rất hỗn loạn.
Uống rượu xong, càng thêm loạn.
Dù cô cũng không uống nhiều, nhưng lại rất buồn ngủ.
Có điều gặp phải người đàn ông trước mắt này, cô đã tỉnh táo hơn nhiều.
Ôn Sâm chắn trước mặt hai người, Cố Nhã Thiển đi thẳng qua Tô Ngọc Kỳ bước về phía thang máy, Tô Ngọc Kỳ nhìn bóng lưng cô từ từ biến mất, ánh mắt nặng nề, anh lấy từ trong túi ra một hộp nhung hình vuông màu đỏ, nắm thật chặt.
Trong đó đặt một chiếc nhẫn, một chiếc nhẫn chỉ thuộc về Cố Uyên.
*
Cố Nhã Thiển về tới biệt thự nhà họ Cố đã là hơn một giờ sáng.
Suy nghĩ của cô vốn hỗn loạn, vừa ngồi xuống giường đã buồn ngủ díp mắt, nên cô chỉ tắm rửa qua loa rồi lên giường lập tức chìm vào giấc ngủ.
Mãi đến 8 giờ sáng ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Ăn sáng xong, điện thoại có mấy tin nhắn messenger, là của những cô gái tối qua cùng tham gia tiệc sinh nhật của Aurora, bình thường rất ít giao lưu.
"Nhã Thiển, vệ sĩ đến đón cô tối qua anh ta có bạn gái chưa? Cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709127/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.