Lúc này, dưới ánh đèn hành lang.
Một cô gái ngoại quốc đỏ mặt nhìn người đàn ông đẹp trai cao lớn ở phía trước, nở nụ cười duyên dáng.
Người đàn ông này có thể làm động lòng vô số phụ nữ, anh mặc bộ vest tinh xảo, khuôn mặt đẹp trai thâm trầm, cử chỉ thành thục mà thận trọng, mặc dù tạo cảm giác lạnh lùng nhưng lại càng làm tâm trí cô dao động, tim đập nhanh hơn.
Tim cô gái đập nhanh hơn: “Anh Tô, em là Ôn Nghi, anh còn nhớ em không?”
“Xin lỗi, cô đang chắn đường tôi.” Tô Ngọc Kỳ chỉ lạnh nhạt mở miệng, mắt cũng không nhìn xuống, đi lướt qua người cô gái.
Cô gái kia đứng ngơ ngác tại chỗ, viền mắt đỏ lên, cúi đầu vẻ tủi thân.
Cố Nhã Thiển chứng kiến tất cả, cô cảm thấy người đàn ông này không chỉ hay so đo, mà còn không có tình cảm.
Lạnh lùng!
Cô đi ra ngoài, dù sao thì đây cũng là con đường gần nhất đi tới phòng bao, cô gái đó gọi cô: “Chị Cố!”
Cố Nhã Thiển xoay người mỉm cười nhìn cô ta: “Chào cô!”
Ôn Nghi nhấc váy: “Gặp được chị ở đây thật trùng hợp.”
Thật ra Cố Nhã Thiển không có ấn tượng gì với Ôn Nghi, nhưng nếu đối phương đã nhận ra cô, thì dù sao nhà cô cũng là nhà danh giá, vì vậy Nhã Thiển lên tiếng chào hỏi xong rồi đi tới phòng bao.
Lúc ăn cơm với Tống Hân, cô có kể lại chuyện lúc nãy.
Tống Hân nói: “Ôn Nghi sao? Năm nay cô ta vừa tròn mười tám tuổi, cậu của cô ta là phó Tổng thống nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709105/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.