Bầu trời đêm lộ một vành trăng tròn vành vạnh, thả trôi một ánh sáng hiền dịu.
Trong phòng khách của Lưu gia, không khí trầm thấp làm người ta có chút khó mà không cảm nhận được cảm giác nguy hiểm.
Tô Ngọc Kỳ nhìn người phụ nữ đứng ở phòng khách bên trong, mặc một bộ đồ màu trắng, váy nhung dài nữ tính, phần eo thắt thêm một dây thắt lưng bằng da làm vẻ ngoài trở nên cực kì tinh tế, cô cúi nhìn, trên tay là áo bành-tô, nghiễm nhiên là bộ dạng muốn rời khỏi.
Nhưng cô gái mặt khuôn mặt ôn nhu trắng nõn lại nổi lên sưng đỏ.
Hắn nhếch môi, ánh mắt âm trầm đạm mạc.
Lưu Chấn Khang ngập ngừng hai giây, sau đó lập tức cười lên, tuy rằng đó là con rể của mình nhưng ông ấy cùngTô Ngọc Kỳ có mối quan hệ lạnh lùng lại xa cách: “Cậu Tô, mau mau đến đây ngồi.”
Trần Quân Mai nói lắp, tuy nói rằng có đi qua nhà họ Tô vài lần, nhưng lần nào cũng vậy, mặt người đàn ông này đều không có gặp qua, Tô – Lưu hai nhà như người thân nhưng trong mối quan hệ thân thiết đó xa cách nhất chính là người đàn ông này.
Cũng không phải người dễ trêu vào.
“Thanh Vũ à, còn nói cậu Tô không đến, này không phải đến rồi sao?” Trần Quân Mai cười đi đến bên cạnh Cố Uyên, nhưng trong lòng lại đang mắng chửi Cố Uyên, tiểu tiện nhân có ý đồ xấu.
Cố Uyên lại nghiêng mình tránh đi mất, cũng không nói một câu gì.
Phòng khách bên trong ánh đèn sáng tỏ.
Lưu Chấn Khang phân phó người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709050/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.