Nhưng mà Đường Cảnh Ngọc đã nói rồi, toàn bộ hóa đơn thua đều tính vào phần anh, thua bao nhiêu, anh trả lại bọn họ bấy nhiêu.
Mấy người bọn họ nhà tuy giàu có, nhưng làm sao so sánh với nhà họ Đường đại gia đại thế được?
Nên nhất thời cả hai người đều đồng ý nhận lời.
Đêm nay con số bọn họ thua không nhỏ.
“Cút, cậu biết cái gì?” Đường Cảnh Ngọc đạp cậu ta một cái: “Người đó anh cậu không dám đụng đâu, anh khuyên cậu cũng đừng có ý định gì, cậu có biết thời gian trước Tống tư huỳnh sao bị gãy chân không?”
Trong thế giới thượng lưu, chuyện này đã bị lan truyền cả giới.
Tống tư huỳnh - cháu của Tư Chính Sơn, bị người khác đánh gãy chân, xương sườn cũng gãy, giờ vẫn còn đang nằm trong bệnh viện.
Ở thành phố Hải Châu, Tống tư huỳnh không khác gì tên tiểu bá vương, dựa hơi Tống lão gia chống đỡ, không những không học, mà phụ nữ cứ mấy ngày thay một người.
Có thể khiến cho nhà họ Tống im lặng như vậy thì chỉ có Tô Ngọc Kỳ.
“Cho nên là, nhớ đừng chọc cô ta nghe chưa?” Đường Cảnh Ngọc móc trong túi áo ra tấm thẻ đưa cho cậu ta: “Những cái không nên mơ tưởng thì đừng có nghĩ.”
Anh chàng có vẻ ngoài như công tử đó toát mồ hôi lạnh đầy trán, ai mà ngờ được cô gái trông có vẻ ngây thơ, im thin thít ấy lại là người mà cậu ba nhà họ Tô coi trọng nên ngay lập tức gật đầu lia lịa, ai dám chọc chứ.
Cố Uyên về đến nhà, mệt lã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1709003/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.