Dáng vẻ của Cố Uyên mơ mơ màng màng, trong sự dịu dàng lộ ra vẻ ngốc nghếch, mái tóc dài xõa xuống, mặc một bộ đồ ngủ lông xù màu hồng nhạt: “Chị dâu, em là bạn của anh ba, tên của em là Tiêu Thịnh.”
Vốn dĩ cô đã đứng không vững trên bậc thang rồi, lảo đảo bước về phía trước, Tiêu Thịnh theo bản năng đỡ cô, đầu của cô cọ lên bả vai của Tiêu Thịnh.
Tiêu Thịnh chỉ cảm thấy phía sau lóe lên ánh sáng lạnh.
Sau đó toàn bộ phía sau đều lạnh đến phát run.
Anh không dám cử động, không dám nhúc nhích.
“Anh ba…” Là chị dâu đứng không vững cho nên em mới đỡ chị ấy một chút.
Tô Ngọc Kỳ nắm chặt cổ tay của Cố Uyên, kéo cô vào trong ngực của mình, liếc mắt nhìn Tiêu Thịnh: “Tài liệu ở trong văn phòng, mau cầm lấy rồi cút đi.”
Tiêu Thịnh: “Vâng vâng vâng, em sẽ đi tìm ngay.”
Ánh mắt của anh ba khi nhìn mình như muốn đông chết mình sao?
Tiêu Thịnh nhanh chóng đi lên thư phòng, in ra một tập tài liệu trong máy tính, cầm xuống lầu, vội vàng đi ra ngoài.
Đi ra khỏi biệt thự Ngân Phong.
Tiêu Thịnh lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn tới nhóm ‘Nhóm năm người bị đóng băng’: “Chị dâu ở trong nhà anh ba là thế nào vậy!! Em vừa mới tới đó không biết gì hết, suýt chút nữa đã giẫm phải mìn, các anh cũng không chịu nhắc nhở em!”
Trong nhóm này ngoại trừ Tô Ngọc Kỳ, cả năm anh em đều ở trong này.
Đường Cảnh Ngọc gần như nhanh chóng trả lời: “Cậu làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1708997/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.