Tòa nhà thương mại rất đông người.
Cố Uyên lo lắng tìm kiếm, ánh mắt cô dừng lại ở một bóng lưng đang ở trên thang máy. Đó là một bóng người gầy gò quen thuộc. Cô vội vàng chạy tới: “Tùng An!"
Người đàn ông kia quay đầu, anh ta rất trẻ tuổi, chắc cũng bằng tuổi của Tùng An nhưng là một người xa lạ.
Trong mắt Cố Uyên hiện lên vẻ mất mát: “Xin lỗi, tôi nhận nhầm người."
"Không sao."
Cố Uyên đi thang máy lên tầng hai, nhìn đám người qua lại như nước chảy trước mắt. Cô ngồi xổm xuống và ôm lấy mình. Cô làm sao có thể quên được.
Là cô đã đuổi Tùng An ra ngoài.
Là cô bảo Tùng An đi theo người đàn ông kia.
Tùng An hận cô, trách cô.
Vào bốn năm trước, cậu đã sớm đổi số điện thoại rồi.
Cô gửi thư điện tử cho cậu lại giống đá chìm vào đáy biển, chỉ có mấy tin nhắn cậu thỉnh thoảng gửi tới, nhưng chỉ có chữ viết, không có nói chuyện.
Tô Ngọc Kỳ đứng ở cách đó không xa, nhìn người phụ nữ ngồi xổm dưới đất và khóc. Người đàn ông nhíu mày đi tới.
Cố Uyên nhìn đôi giày da của nam xuất hiện trong tầm mắt.
Cô chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt Tô Ngọc Kỳ. Cô giơ tay lên lau nước mắt trên mặt, chậm rãi đứng lên và nghẹn ngào nói: “… Ngài Tô..."
Tô Ngọc Kỳ nhìn cô. Trên gương mặt xinh đẹp của người phụ nữ đều là nước mắt, đôi mắt cũng ngân ngấn nước, trên hàng lông mi dài còn treo giọt nước mắt trong suốt, viền mắt đỏ hoe, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1708958/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.