Lại là một đêm mưa.
Tiếng mưa che đậy tiếng khóc của cô.
Đến khúc cuối, Cố Uyên chỉ có thể nghẹn ngào lên tiếng, "Tô Ngọc Kỳ, van cầu anh... Buông tha tôi có được hay không.."
"Buông tha cô, cô đã phí hết tâm tư làm mợ Tô, bây giờ chỉ là thực hiện nghĩa vụ giữa vợ chồng thôi? Đã làm mợ Tô, liền an phận cho tôi, đồ đĩ, cô thiếu đàn ông đến vậy sao?"
Người đàn ông không để ý chút nào đến vết thương trên mặt anh ta, nhớ tới xế chiều hôm nay Hạ Cường Nam vào phòng làm việc của anh, nói cho anh biết, nếu như anh không chăm sóc em Uyên đàng hoàng thì anh ta liền đem cô đi...
Em.. Uyên...
Xưng hô thân mật đến cỡ nào...
Nghĩ tới đây, Tô Ngọc Kỳ liền hận không thể hung hăng trừng phạt người phụ nữ dưới thân..
Hung hăng va chạm trong cơ thể cô.
Cố Uyên đau đến mặt tái nhợt như tờ giấy..
Đến cuối cùng.
Cố Uyên nằm trên ghế, phảng phất cơ thể này đã không phải là chính mình, ánh mắt cô tan rã nhìn người đàn ông mặc xong quần áo, sửa sang lại sơ mi.
Dưới sự trợ giúp của bóng đêm, khuôn mặt người đàn ông mang theo vết máu, trong đêm mưa, lạnh lùng mà vô tình nhìn cô, trong mắt không chút cảm tình nào...
Tô Ngọc Kỳ trở lại vị trí ghế lái, hạ cửa kính xe xuống, liên tiếp hút vài điếu thuốc.
"Lưu Thanh Vũ, nếu cô còn ôm lấy tình cảm gì với Hạ Cường Nam, tôi khuyên cô hay là thôi đi, nhà họ Tô nén không nổi cơn giận này đâu, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1708947/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.