Cố Uyên cầm bình giữ nhiệt rời đi.
Hạ Cường Nam nhắm chặt mắt, quên ư.... nhưng anh ta không quên nổi.
Uyên à, ngay cả một cơ hội giải thích em cũng không cho anh.
Uyên, anh không có cách nào quên được em...
Chiếc xe dừng lại bên vệ đường trước tòa cao ốc tập đoàn nhà họ Tô rất lâu, Hạ Cường Nam ngồi im bất động nhìn kẻ đến người đi trước mặt.
Cho tới khi điện thoại di động vang lên.
Anh ta cầm lấy di động, nhìn hiển thị trên màn hình...
Di động vang lên mấy lần anh ta mới đặt lên tai.
Giọng điệu nhạt nhẽo, "Thanh Tú, có chuyện gì không?"
"Cường Nam, tối này chúng ta cùng ăn cơm nhé, em đã đặt chỗ rồi."
Hạ Cường Nam chỉ nói, "Chuyện thế này em cứ sắp xếp là được."
Không cần hỏi anh.
Cố Uyên mang theo bình giữ nhiệt tới phòng nghỉ rồi ngồi xuống.
Cô lấy điện thoại ra, thật có chút nhàm chán, lại thêm hôm nay gặp phải Hạ Cường Nam khiến lòng cô nảy sinh một loại cảm xúc khó nói thành lời. Những chuyện kia, cô đã buông bỏ từ lâu.
Nhưng giờ nhắc lại lần nữa.
Lòng cô gợi lên cảm giác chuyện cũ việc xưa.
Từ ngày cấp ba đến giờ, thật sự đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Cố Uyên đã không còn giống Cố Uyên khi ấy nữa.
Cô cầm điện thoại mở một trò chơi nhỏ để giảm bớt cảm xúc.
Tô Ngọc Kỳ bước vào sảnh lớn, buổi trưa anh đi tham gia một bữa tiệc vừa mới trở về. Ba giờ chiều này, anh còn có một hội nghị qua video.
Người đàn ông sải bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-muon-tai-hon/1708941/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.