Cha Lâm sửng sốt, cười nói: “Không có việc gì không có việc gì, đừng nhìn cha tuổi lớn, chân cẳng cũng không nhanh nhẹn, nhưng cầm xẻng vẫn là không thành vấn đề.”
Tiêu Lăng Dạ gật gật đầu, vẫn như cũ cầm xẻng ở trong tay.
Lâm Quán Quán nhìn anh, cười mi mắt cong cong.
Tiêu Lăng Dạ mặc sơ mi trắng, quần tây đen….Trong tay lại cầm một cái xẻng…Nếu để nhóm người cấp cao tập đoàn quốc tế Tiêu thị nhìn thấy hình ảnh này.
Lâm Quán Quán buồn cười.
Bất quá!
Cô cũng không quên, xương sườn Tiêu Lăng Dạ còn chưa có khỏe hẳn.
Lâm Quán Quán yên lặng đi đến bên người anh: “Để em cầm cho!”
Tiêu Lăng Dạ nhướng mày, hạ giọng: “Lại cảm thấy anh “không được” sao?”
Ha hả!
Lâm Quán Quán cười gượng một tiếng, yên lặng lùi tay về.
Chân cẳng cha Lâm không tiện, bởi vậy, dọc theo đường đi đi rất thong thả.
Rất mau liền xuyên qua thôn trang, đi tới đường nhỏ bên cạnh ruộng.
Dưới ánh mặt trời.
Hai bên đường đất tất cả đều là âm thanh sinh động của lúa mạch, gió nhẹ thổi qua sóng lúa cuồn cuộn, mang theo một mùi hương thanh nhẹ của lúc, Lâm Quán Quán nhịn không được hít sâu một hơi.
“Đại cha, sắp tới là mùa gặt lúa phải không?”
“Còn phải một tháng nữa cơ.” Cha Lâm cười nói” “Hiện tại việc gặt lúc đơn giản hơn lúc các cháu còn nhỏ nhiều. Có máy chuyên gặt lúa rồi một miếng đất hơn mười phút là đã gặt xong rồi, trực tiếp cưỡi xe ba bánh tới trong đất kéo lúa mạch là được.”
Lâm Quán Quán gật đầu.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044917/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.