“Vâng!”
Người khác không biết, Long Ngự Thiên lại vô cùng rõ ràng.
Nếu như nói trên thế giới này, người quan trọng nhất trong lòng Lâm Quán Quán là ai.
Anh ta dám nói, người này tuyệt đối là Lâm Duệ!
Nếu Lâm Duệ xảy ra chuyện… Ánh mắt Long Ngự Thiên lạnh hơn!
Không đợi Long Ngự Thiên tra được tin tức, phía bên nhà cũ Thanh Thành, đột nhiên Hồng Vũ gọi điện thoại tới.
“Cậu chủ cậu chủ, không hay rồi!”
“Nói!
“Không phải bảo tôi canh chừng Bác Hách sao, hôm nay đột nhiên Bác Hách dẫn Tâm Phúc rời đi, tôi thấy bọn họ tụ tập len lén nói chuyện, nhìn qua không giống như làm chuyện tốt!”
Con ngươi Long Ngự Thiên nheo lại, “Bây giờ thì sao?”
“Bọn họ đi ra ngoài một lúc lâu rồi, tôi cảm giác có chút không đúng, nên gọi điện thoại nhưng cậu chủ lại tắt máy…” Hồng Vũ nói vô cùng ấm ức.
“Sao không gọi cho Hoằng Dụ!”
“A…tôi quên mất anh ta đó có điện thoại di động!”
Long Ngự Thiên đè cơn giận xuống, hít sâu một hơi, “Cô đi canh chừng ông ta đi!”
Dừng một chút.
Anh ta lại bổ sung thêm một câu, ‘Đừng để ông ta phát hiện!”
“Ồ!”
Tắt điện thoại, Long Ngự Thiên dặn dò Hoằng Dụ, “Quay đầu, trở về Thanh Thành!”
Hoằng Dụ là một hồ lô buồn bực, nghe vậy, cũng không hỏi nguyên nhân, không nói một lời lập tức quay đầu đi về phía Thanh Thành.
“Tăng tốc!”
Hoằng Dụ yên lặng đạp chân ga.
Long Ngự Thiên nhíu mày, “Dừng lại!”
Hoằng Dụ một cước đạp phanh, xe “ọp ẹp”, lốp xe cùng mặt đất ma sát tạo ra tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044850/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.