“Thực buồn cười.” Lâm Quán Quán lau sạch nước mắt do cười, vỗ vỗ vị trí bên người ý bảo Tiêu Lăng Dạ ngồi xuống, cô lại nhìn Tâm Can cùng Duệ Duệ một cái, hai đứa trẻ đã vui vui vẻ vẻ đầu dựa đầu, không biết đang nói cái gì. Cô nhịn cười, hạ giọng nói: “Chịu đả kích rồi chứ hả! Ha ha! Em đánh giá hiện tại trong lòng Duệ Duệ Tâm Can tuyệt đối là đệ nhất, em mà còn phải tránh đường!
Anh nói lúc này anh lại biểu hiện bất mãn với Tâm Can, đây không phải là tìm không phiền toái sao! Ha ha, cười chết em rồi!”
Tiêu Lăng Dạ đỡ trán.
Bất quá.
Nhìn cảm tình hai đứa trẻ tốt như vậy, hơn nữa càng ngày càng tốt, anh vẫn cảm thấy thực vui mừng. Anh lôi kéo tay Lâm Quán Quán, cùng nhau xem hai đứa nhỏ vui cười.
Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ càng thêm nhu hòa.
Ba người này về sau chính là điểm yếu nhất của anh, đồng thời cũng là áo giáp cứng rắn nhát!
Đến nỗi Tiêu Diễn- em trai ruột.
Hoàn toàn bị Tiêu Lăng Dạ làm lơ.
Lâm Quán Quán thật sự mệt mỏi, ngoại trừ Lâm Quán Quán, trong phòng này không có ai biết nấu cơm cho nên bữa tối trực tiếp kêu cơm hộp.
Cơm hộp đương nhiên là Tiêu Diễn kêu.
Tiêu Diễn vừa làm vừa nhỏ giọng nói thầm: “Mệnh khổ mà, số tôi sao lại có thể khổ như vậy chứ, tiểu gia đường đường là Tam công tử Tiêu gia, thế nhưng lưu lạc đến đây.
là bảo mẫu miễn phí. Thế phong nhật hạ, lòng người không cổ.”
Lâm Quán Quán: “
Nguyên lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044795/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.