Ngứal Cúi đầu liền nhìn thấy dấu hôn trên cổ của cô, ánh mắt Tiêu Lăng Dạ đột nhiên có lửa nóng, anh lên tiếng cho có lệ, có vẻ có chút thát thần.
“Ừm hừ! Lúc ở nước M, ngay cả việc ấm no em cũng không giải quyết được, dù cho đại soái ca trên trời giáng xuống cũng không hấp dẫn em bằng tiền. Lúc ấy mặc kệ ai xuất hiện, em khẳng định cũng sẽ không thích. Nếu lại sớm một chút, em không có đi nước M, khi đó một lòng của em đều nhào vào trên người Tiêu Dục, yêu anh ta chết đi sống lại, dù anh có xuất hiện, em khẳng định cũng sẽ không liệc mắt nhìn anh một cái.”
Yêu anh ta chết đi sống lại.
Như là một chậu nước lạnh, nháy mắt liền dập ngọn lửa trong mắt Tiêu Lăng Dạ.
Sắc mặt anh đột nhiên đen nhánh, nhíu mày: “Hiện tại thì sao?”
“Hiện tại?”
Lâm Quán Quán bị hỏi có chút ngốc, cô chớp chớp mắt, xem sắc mặt anh ám trầm, lúc này mới ý thức được anh hỏi lại là có ý gì, cô lại lần nữa cười ha hả: “Ha ha! Tiêu Lăng Dạ sao anh có thế đáng yêu thế Hiện tại? Hiện tại dù Tiêu Dục xuất hiện ở trước mặt em, quỳ cầu xin em, em cũng sẽ không liếc anh ta một cái. Ha ha ha, anh cứ suy nghĩ lung tung cái gì vậy chứ. Tiêu Dục tên cặn bã đó, em không có khuynh hướng thích bị ngược, đã thấy rõ khuôn mặt thật của anh ta, sao em có thể còn thích anh ta được!”
“Vậy mà em còn nhắc tới cậu ta!”
Lâm Quán Quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044793/chuong-920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.