Trong lòng cô tự an ủi như vậy nhưng cô lại siết chặt điện thoại trong tay. Nếu Long Ngự Thiên thật sự quá đáng, hoặc là cô không giải quyết được, cô vẫn phải nhờ đến sự giúp đỡ của Tiêu Lăng Dạ.
“Đi thôi!”
Không còn cách nào khác Lâm Quán Quán chỉ có thể cùng Long Ngự Thiên rời Đề cung!
Vừa bước ra khỏi cổng, một trận gió lạnh thỏi tới, Lâm Quán Quán lạnh đến run rầy vì trên người chỉ mặc một chiếc váy ôm, đột nhiên trên vai ấm áp, một lần nữa Long Ngự Thiên lại khoác áo khoác lên vai cô: “Mặc vào!”
“Cảm ơn.”
Cô được che kín bởi quần áo, mới cảm thấy ấm áp được một chút.
Hoằng Dụ đi lấy xe, hai người đứng ở cổng Đề cung, Lâm Quán Quán sợ phóng viên chụp ảnh, lấy tay áo khoác che mặt lại, cô quay đầu, chỉ lộ ra một đôi mắt lắp lánh: “Anh muốn ăn gì, tôi mời!
Đôi mắt phượng của Long Ngự Thiên nhìn qua cô, khẽ cười nói: “Được cô mời vậy tôi sẽ được chọn các món mà tôi muốn ăn.”
“Đương nhiên, anh yên tâm, cho dù hôm nay anh muốn ăn nhân sâm, bào ngư, yến sào, vi cá mập … Tôi nhát định sẽ không từ chối!!”
“Hôm nay cô thật hào phóng!”
“Lâm Quán Quán tôi keo kiệt khi nào!”
Long Ngự Thiên liếc xéo cô một cái: “Phải không!”
Anh tỏ ra bộ dạng không tin cô chút nào.
Gương mặt Lâm Quán Quán có chút nóng lên.
Khụ!
Thật là!
Cô thừa nhận mình từng rất keo kiệt bủn xỉn.
Lúc trước ở cùng với Long Ngự Thiên ở nước M, cô không tiêu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044715/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.