🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiêu Lăng Dạ gọi điện cho trợ lý.
“Tổng giám đốc?”
“Đặt vé máy bay tối mai trở về Vân Thành!”
Vân Thành.
Đề Cung.
Lâm Quán Quán bị bắt cầm mierophone đứng ở trước màn hình, cô cưỡi lên lưng cọp khó leo xuông, nuôt nước miếng: “Tôi thật sự không biết hát nha.”
“Không có việc gì không có việc gì, cô cứ hát đại cũng được.”
Lâm Quán Quán hung hăng trừng mắt nhìn Cơ Dã Hỏa một cái.
Mẹ nó.
Đều là này do người này xúi giục.
Cơ Dã Hỏa chớp chớp mắt: “Quán Quán, cô muốn hát cái gì, để tôi chọn bài giúp cô này.”
Muốn hát cái gì.
Mẹ nó.
Cô không có muốn hát.
“Quán Quán?”
Nhìn một vòng người phía dưới, Lâm Quán Quán hít sâu một hơi, cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, cô căng da đầu nói: “Cho anh chọn đại đấy.”
“Ách! Chọn đại? Quán Quán bài nào cô cũng hát được à?”
Cơ Dã Hỏa trừng lớn mắt.
.” Lâm Quán Quán nhếch miệng cười: “Lát nữa anh sẽ biết ngay.”
Cuối cùng.
Cơ Dã Hỏa chọn cho cô một bài rất nổi tiếng lúc trước, nhạc phim “Tiền Nhiệm 3” tên là “Thể Diện”, Lâm Quán Quán đã nghe qua bài hát này.
Cô cầm microphone, chờ nhạc đệm qua.
“Chia tay hẳn là thể diện, ai cũng đừng nói xin lỗi. Sao lại là thua thiệt, ta dám cho. liền dám tan nát cõi lòng.”
Từ khi Lâm Quán Quán bắt đầu phát ra cái âm thứ nhắt, người trong phòng liền chắn kinh rồi.
Ai có thể nghĩ đến thời điểm Lâm Quán Quán nói chuyện thanh âm thanh thúy uyễển chuyển nhưng lúc hát lại là như quỷ khóc sói gào!
Đúng vậy!
Dùng câu quỷ khóc sói gào này một chút cũng không khoa trương.
Người ở dưới nghe thật muốn đâm đầu vào tường cho rồi.
Cơ Dã Hỏa cũng là lần đầu nghe Lâm Quán Quán ca hát, nghe xong trong chốc lát anh sợ bản thân mát mạng liền chạy nhanh ấn dừng nhạc đệm.
Tiếng hát của Lâm Quán Quán cũng dừng lại theo.
“Khụ, Quán Quán, có phải cô không quá quen thuộc với bài hát không, bằng không, tôi đổi bài khác nhé?”
“Okf”
Lâm Quán Quán sảng khoái đáp ứng.
Cơ Dã Hỏa nghĩ tới trình độ của cô, yên lặng đổi một bài đặc biệt đơn giản “Chỉ có mẹ là tốt nhất trên đời”.
Nhạc đệm vang lên.
Lâm Quán Quán hát tiếp.
“Trên đời chỉ có mẹ là tốt nhất, có mẹ con cái như là bảo bối.”
Thanh âm mới ra, Cơ Dã Hỏa sợ tới mức run run, cuống quít tắt nhạc đệm.
Má ơi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.