Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ tươi đẹp của Tôn Thiến nháy mắt ảm đạm xuống, trong lòng Lâm Quán Quán có chút băn khoăn, vội vàng nói: “Nếu không chị dùng champagne thay thế, được không?”
“Được.”
Chai Champagne ở trước mặt, Lâm Quán Quán rót cho chính mình một ly, cô vừa mới chuẩn bị cầm ly rượu đứng lên, mu bàn chân lại bị người ta hung hăng dẫm một cái.
“A.”
Cô kêu lên một tiếng, mặt đau vặn vẹo.
Làm sao vậy?
Không, không có việc gì.”
Lâm Quán Quán cắn chặt răng, quay đầu, hung tợn trừng mắt nhìn Cơ Dã Hỏa liếc mắt một cái, Cơ Dã Hỏa chớp chớp mắt, nhìn champagne lại nhìn cô, dùng ánh mắt ám chỉ: “Không phải vừa rồi cô đồng ý với chú hai không uống rượu sao?”
Lâm Quán Quán liếc mắt một cái.
Lão nương uống là champagne!
Cơ Dã Hỏa không cam lòng yếu thế: “Champagne cũng có cồn! Tôi đã bảo đảm với chú hai tuyệt đối không cho cô uống rượu, cô là muốn hại chết tôi à?
Một chân Lâm Quán Quán đạp lên mu bàn chân anh, hung hăng nghiền nghiền.
“A.”
Cơ Dã Hỏa hét lên một tiếng.
Mọi người bị thanh âm của anh hấp dẫn, động loạt nhất trí nhìn qua.
Cơ Dã Hỏa ôm chân nhịn xuống xúc động kêu thảm thiết, anh buông chiếc đũa, cười gượng: “Hai ngày nay hơi nóng, trong miệng bị lơ, vừa rồi ăn cái ớt cay, cay chết tôi rồi!”
Thì ra là thế.
Mọi người dời tầm mắt đi.
Trong đám người, chỉ có Tôn Thiến nhìn Cơ Dã Hỏa, lại nhìn xem Lâm Quán Quán, cô giơ chén rượu, ánh mắt dần dần ảm đạm, cô thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044689/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.