Nhìn thây phòng khách chật hẹp, bà ta càng bôc cháy.
Nhất là nhìn thấy Tiêu Dục ngồi trên sô pha, bà ta càng tức giận không đánh một chỗ, “A Dục, mẹ không phải bảo con ra ngoài tìm việc sao, con còn ở đây làm gì?”
Tiêu Dục cười khổ.
Tìm một công việc.
Nói thì rất dễ dàng.
Gần đây anh ta đi tìm việc làm, theo lý, vừa qua năm mới, là thời điểm tốt nhất để tìm việc làm, bản thân anh ta muốn bằng cấp có bằng cấp, muồn kinh nghiệm có kinh nghiệm.
Nhưng…
Anh ta chỉ có kinh nghiệm làm việc tại nhà của mình, khi công ty chưa sụp đổ, anh ta là giám đốc điều hành của công ty riêng của mình.
Nhưng hiện tại, anh ta đến khách sạn xin việc, người ta căn bản không thèm nhìn lấy anh ta một cái.
Ứng viên đến và đi.
Những người khác chỉ có một cách nói, để anh ta bắt đầu ở cấp cơ bản.
Bắt đầu từ cơ bản?
Vậy mặt mũi của anh ta để đâu!
Vì vậy, cho đến bây giờ anh ta chưa tìm được công việc thích hợp.
“Mẹ! Đâu có dễ tìm công việc như vậy.” . ngôn tình tổng tài
“Không dễ tìm con còn nhàn rỗi ở nhà, mau đi nộp hồ sơ!
Tất cả mọi người đều nhàn rỗi, nguồn tài chính của gia đình lấy đâu ra!” Liễu Uyễển Lê giận dữ nhìn anh ta, “Con tuổi còn trẻ, cũng không thể mỗi ngày đều ở nhà ăn cơm nhàn rỗi như vậy, còn ra cái gì chứ! Huống hồ, trong nhà cũng không có bao nhiêu tiền để nuôi con.”
“A Dận không phải đã đưa tiền cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044552/chuong-679.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.