Tiêu Lăng Dạ đè tay lên vai cô ấy.
“G2”
“Anh lạnh!” Anh ta nói nghiêm túc: “Lại gần anh chút nữa sưởi ấm cho anh!”
Mẹ nó.
Trong phòng có lò sưởi, không những thế còn đang đắp chăn, anh vẫn còn lạnh được à?
Nói dối!
Lòng bàn tay của cô bắt đầu chảy mò hôi.
Cuối cùng Lâm Quán Quán cũng nhận ra bây giờ có điều gì đó không ổn.
Mẹ nó.
Bây giờ cũng đã qua nửa đêm, hơn 12 giờ sáng rồi.
Tiêu Lăng Dạ, một người đàn ông cường tráng đã nằm lên giường của cô thế nhưng cô lại để cho anh nằm ngay ra đó.
Dưới ánh đèn, Lâm Quán Quán ngắng đầu lên nhìn anh một cái.
Tiêu Lăng Dạ đang mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa dài tay có cúc cài, ở cổ áo cúc cài được mở ra để lộ làn da rám nắng và xương quai xanh.
Tóc của anh ấy đã được gội sạch sẽ, phần tóc có chút lộn xôn nhưng nó đã làm dịu đi nét lạnh lùng của anh, trông anh ấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Ánh mắt của Lâm Quán Quán nhìn chằm chằm vào anh.
Cho đến khi ánh mắt của cô dừng lại trên gương mặt anh và bắt gặp ánh mắt đang cười của anh, Lâm Quán Quán như tỉnh dậy từ trong mơ.
Chết tiệttttttt!
Cô che lại mặt, khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bừng lên.
Cô không ngờ mình lại một lần mắt hồn khi nhìn anh.
Đừng vì đẹp mà lầm tưởng!
Đừng vì đẹp mà lầm tưởng nha!
Cô nhanh chóng đưa tay ra, quay đầu sang hướng khác.
Tiêu Lăng Dạ bật ra một tiếng cười nhẹ.
“Anh, anh ngôi ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044395/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.