“Anh, tiểu Quán Quán đây là…”
“Thẹn thùng!” Cả người Tiêu Lăng Dạ sảng khoái như tắm mình trong gió xuân, anh sửa sang lại nêp uôn trên áo sơ mi, động tác thư thái.
“Anh, chúc mừng anh, ha ha ha, em chờ mong ngày kêu tiểu Quán Quán là chị dâu đáy.”
*Ù! Nhanh thôi.”
Mười phút sau.
Lâm Quán Quán là bị Tiêu Lăng Dạ gọi, cô từ phòng tắm thò cái đầu ra, quay đầu nhìn tới nhìn lui. . truyentop.net
Tiêu Lăng Dạ chọt lóe ý cười: “A Diễn đi ra ngoài rồi.”
*À Lâm Quán Quán lúc này mới đỏ mặt từ phòng tắm đi ra.
“Lại đây!”
“Lại làm gì?”
Tiêu Lăng Dạ quơ quơ thuốc trị cảm trong tay: “Uống thuốc.”
Lâm Quán Quán ngoan ngoãn qua đi đem thuốc uống sạch, là thuốc sủi tan ở trong nước, ngọt ngào, nước ấm vừa đủ, cô uống một hơi cạn sạch.
“Ngồi xuống.”
“Làm gì nữa?”
Lâm Quán Quán có chút ngại ngùng, không dám nhìn mắt anh.
Mẹ nó.
Cô cảm thấy có chút uất ức nhưng không biết làm gì. Lúc.
cô yêu Tiêu Dục cũng rất đứng đắn, khi đó cô còn sinh viên nên cũng tương đối đơn thuần, cùng Tiêu Dục yêu đương ba năm cũng chỉ nắm tay, ngẫu nhiên sẽ hôn hôn lên cái trán.
Mẹ nó.
Thế cho nên hiện tại cùng Tiêu Lăng Dạ ở chung, cô cảm thấy cực kỳ không được tự nhiên.
“Khụ!” Cô nhẹ nhàng nói, nỗ lực làm cho chính mình thoạt nhìn bình thường một chút, ngồi xuống trên sô pha: “Làm gì vậy?”
“Đừng nhúc nhích.”
Tiêu Lăng Dạ đem máy sấy cắm điện, ngón tay vuốt tóc, sấy tóc cho cô.
Lâm Quán Quán nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044301/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.