Tiêu Dục lắc đầu.
Liễu Uyễn Lê trong lòng nén giận.
Như thế nào vô dụng như vậy!
Đã qua bao nhiêu ngày rồi, gặp nhiều phụ nữ như vậy thế nhưng không có một cái thành công!
*A Dục, con rốt cuộc có dụng tâm hay không vậy?”
“Mẹ, con đã thực sự nỗ lực rồi, căn bản chính là mấy người đó chướng mắt con!”
“Con còn không biết xáu hổ nói nữa!” Liễu Uyễển Lê nổi giận nói: “Nếu không phải lúc trước con không nghe mẹ nói, khăng khăng cùng Lâm Vi ở bên nhau, kết quả đem thanh danh chính mình làm cho xấu như vậy, hiện tại đến nỗi thành bị người ghét bỏ như vậy sao!”
Tiêu Dục nắm chặt tay, cúi đầu không nói.
Nếu!
Nếu!
Lại là nếu!
Sự tình đều đã biến thành như vậy, còn vẫn luôn nói nếu nếu nếu phía trước làm sao, hiện tại liền sẽ không như thế nào thế nào!
Nếu anh có năng lực biết trước, anh căn bản sẽ không làm những chuyện đó rồi.
Tiêu Dục tự giễu cười cười.
Nói trắng ra là.
Bất quá là lợi nhuận đụng tới phiền toái, tìm không thấy biện pháp giải quyết, mà vừa vặn anh lại đụng vào họng súng, thành nơi đảm đương bị trút giận mà thôi.
Ngoài miệng luôn mồm đều là vì tốt cho anh, trên thực tế thì sao.
Buổi tối hôm nay đối tượng xem mắt lớn lên là cái bộ dạng gì?
Trừ bỏ gia thế, cái gì cũng không nhìn được.
Liền tính một thân hàng hiệu, trang điểm, cũng che giấu không được xấu xí, xáu còn chưa tính, còn béo!
Cân nặng của cô ta còn gấp hai lần anh!
Nếu chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044248/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.