🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khuôn mặt Tiểu Nhã lộ chút khổ sở: “Em chính là muốn nói với chị cái này, lúc nãy em có đi hỏi thăm qua ông chủ đã đi mười mấy phút trước rồi.”
Vẻ tươi cười trên mặt Chu Tư Tư tức khắc cứng đờ.
Thân hình cứng ngắc.
Thấy thế, Tiểu Nhã vội vàng an ủi cô ta: “Chị Tư Tư, chị đừng khổ sở, hôm nay ông chủ ở đoàn phim suốt một ngày đấy. Anh ấy là người trăm công ngàn việc như vậy, thế nhưng ở đoàn phim cả ngày, còn không đều là vì chị sao?”
Mặt Chu Tư Tư đỏ lên, tâm tình chuyển biến tốt đẹp một ít.
“Hôm nay chính là quá vừa khéo, ông chủ mới vừa đi, chúng ta liền kết thúc công việc, chờ lần sau ông chủ tới, chúng ta lại tìm cơ hội nói chuyện với anh ấy.”
Cũng chỉ có thể như vậy.
Chu Tư Tư thở dài.
“Tiểu Nhã, em nói xem hôm nay ông chủ là vì chị nên mới tới sao?”
Tiểu Nhã đi theo cô ta đi ra ngoài, không chút nghĩ ngợi nói: “Đương nhiên!”
“Vậy tại sao anh ấy không tới chỗ chúng ta?”
Tiểu Nhã an ủi: “Chị Tư Tư, chị đừng nghĩ quá nhiều, chị ngẫm lại xem tại sao ông chủ trước kia không tới đoàn phim thăm ban, chị vừa tới đoàn phim, anh ấy liền tới rồi?
Này rõ ràng là vì chị mà tới nha, với lại không thân cận với chị là vì không muồn xảy ra scandal đi.”
Ừm!
Hẳn là như vậy.
Nghĩ đến Tiêu Lăng Dạ hôm nay ở đoàn phim đợi cô cả ngày, trong lòng Chu Tư Tư ngọt ngào.
Cửa phòng.
Lâm Quán Quán lấy ra chìa khóa phòng vừa muốn mở cửa, đột nhiên hành lang vang lên tiếng bước chân, cô quay đầu theo bản năng, cả người cả kinh.
Hành lang.
Nguyên bản Tiêu Lăng Dạ cùng Tiêu Diễn đã rời đi lại bất thình lình xuất hiện ở đây.
Lâm Quán Quán há hốc mồm.
“Anh, hai người.”
*A nha nha! Tiểu Quán Quán ở đây sao, thật là trùng hợp mà ha ha.” Tiêu Diễn lấy ra thẻ phòng trực tiếp mở cửa phòng bên cạnh Lâm Quán Quán ra. Dưới ánh mắt nghi ngờ của Lâm Quán Quán, Tiêu Diễn cười giải thích: “Là thế này. Hôm nay em cùng anh trai em ở đoàn phim cả ngày, hôm nay tài xế cũng không có đi cùng, hai tụi em quá mệt rồi. Mà không phải là cảnh sát giao thông đã nói là khi mệt nhọc không lái xe. Chúng ta chỉ là công dân tuân kỷ pháp luật mà thôi, cho nên tuân thủ mệt nhọc không lái xe hơn nữa vừa vặn sau khi ra khỏi đoàn phim liền phát hiện khách sạn này.Sau đó em cùng anh trai thương lượng liền quyết định tạm thời ở chỗ này một đêm.”
Tiêu Diễn nhéch miệng cười rộ lên: “Không nghĩ tới thế nhưng ở chỗ này gặp chị, thật là quá trùng hợp.”
*.,.” Lâm Quán Quán giật giật khóe miệng: “Diễn! Tiếp tục diễn đi!”
Vẻ mặt Tiêu Diễn lập tức biểu lộ “Ai nha, tiểu Quán Quán chị đang nói cái gì vậy, em hoàn toàn nghe không hiểu.”
Lâm Quán Quán là thật sự là bội phục!
Cô nhìn Tiêu Lăng Dạ, Tiêu Lăng Dạ đứng yên, mặt không biểu tình, một bộ dáng vô cùng lãnh đạm.
Lâm Quán Quán đỡ trán: “Anh không trở về chăm sócTâm Can sao?”
“Ông bà nội nhớ Tâm Can muốn đón con bé về nhà chính.”
“AI”
Lâm Quán Quán nhíu mày: “Vậy hai người cứ tự nhiên, tôi trở về phòng nghỉ ngơi.”
“Ừm”
Tiêu Lăng Dạ nhìn dưới mí mắt cô đen thui nên cũng không giữ lại.
Vì thế.
Hai người tách ra về phòng mình.
Thật đúng lúc.
Tiêu Lăng Dạ ở phòng của Cơ Dã Hỏa hôm trước.
Trong phòng.
Tiêu Diễn như người không xương nằm trên sô pha, anh gãi gãi nốt muỗi cắn trên mặt ra, vẻ mặt khó hiểu: “Anh, anh ở đây không phải là vì tiếp cận tiểu Quán Quán sao, hiện tại cô ấy ở cách vách, sao anh không đi qua gặp.
Anh, không phải em nói nhiều, anh theo đuổi người ta thì phải có bộ dáng theo đuổi chứ, trên thế giới này có phụ nữ nào mà không thích lãng mạn chứ. Mỗi ngày anh đều lạnh mặt như vậy, đổi thành người nhát gan sẽ bị anh dọa chạy.
Niân.”
Tiêu Diễn dựa vào tay vịn sô pha, cười gian nói: “Em có kinh nghiệm luyến ái phong phú, anh có muốn em truyền thụ cho anh một chút hay không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.