🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Tổng giám đốc Tiêu!”
Lí Mưu cùng nhà làm phim mới vừa đi ra liền nhìn đến Tiêu Lăng Dạ đang được mọi người vây quanh, hướng tới phía bên này.
Phi!
Đúng thật là Tiêu Lăng Dạ!
Lí Mưu cùng nhà làm phim liếc nhau một cái, chạy nhanh ra đón.
“Tổng giám đốc Tiêu, sao ngài lại tới đây, sao không nói tôi một tiếng để tôi sớm chuẩn bị nghênh đón.”
“Không cần.”
Lí Mưu tức khắc xấu hỗ.
Phía sau, Tiêu Diễn nói nhanh: “Đạo diễn Lý, ông không cần khẩn trương, chúng ta chỉ là tới thăm bình thường thôi. Không có gì khác, ông với các diễn viên không cần khẩn trương cứ việc quay phim bình thường đi.”
“Tốt tốt.”

“Ừm”
Trước mặt người ngoài, Tiêu Lăng Dạ vĩnh viễn đều tích tự như kim, mặt than.
Tiêu Diễn nhìn biểu tình Lí Mưu vặn vẹo, bất đắc dĩ cười cười.
Anh trai anh làm gì muốn tới đây để nghe máy thứ này.
Anh ấy căn bản chính là lấy việc công làm việc tư, tới xem tiểu Quán Quán thế nào mà thôi.
Hiện trường đoàn phim.
Vừa mới quay xong một phân cảnh, các diễn viên đang nghỉ ngơi.
Lí Mưu phân phó trợ lý gọi hết mấy diễn viên chính đi vào, sau đó cùng Tiêu Lăng Dạ nói máy câu, nhanh chóng dặn dò mắy cái diễn viên chính.
“Tổng giám đốc tập đoàn Tiêu thị tới thăm ban, hôm nay mọi người nhất định phải biểu hiện thật tốt!”
“Được!”
Mọi người có chút hưng phán, có chút khẩn trương.
“Quán Quán, chị hồi hộp quá, làm sao bây giờ làm sao bây giờ, chị ký hợp đồng Hoa Hạ thời gian dài như vậy, vẫn mới chỉ gặp ông chủ một lần bữa có qua thăm. Khí thế của anh ấy rất cường đại, chị sợ lát nữa sẽ xảy ra sai lầm thì làm sao bây giờ.”
Lâm Quán Quán thát thản.
“Quán Quán! Quán Quán?”
“Hở?” Cô vội vàng hoàn hồn.
“Em đang nghĩ cái gì vậy?”
“Không, em cũng khẩn trương.”
Hoàng Linh ôm lấy cánh tay của cô: “Đừng sợ đừng sợ, kỳ thật đây cũng là một cơ hội, chúng ta phải biểu hiện thật tốt, nếu có thể cho làm ông chủ chú ý tới liền càng tốt, chỉ cần ông chủ ở trước mặt tổng giám đốc Lạnh khen chúng ta một câu, chúng ta về sau tài nguyên khẳng định sẽ hơn chứ không kém.”
Lâm Quán Quán cười cười không nói chuyện.
“Không được không được, chị lại đi tập lại lời thoại lần nữa, tranh thủ đợi chút nữa quay phim sẽ phát huy.”
“Được!”
Hoàng Linh lại khẩn trương, kích động đi rồi.
Cô vừa đi, Cơ Dã Hỏa lập tức chạy lại đây.
*A chú hai của tôi khẳng định là do nhìn thấy scandal của chúng ta nên ngồi không yên.”
Lâm Quán Quán hung hăng trừng mắt nhìn anh ta một cái.
Không biết xấu hồ!
*Đê tiện vô sỉ, lấy việc công làm việc tư!”
“Lăn!”
Cơ Dã Hỏa căm tức nhìn Lâm Quán Quán, hạ giọng: “Phi!
Lâm Quán Quán, cô không phải là thím hai của tôi đâu, làm gì mà thay chú ấy nói chuyện như vậy!”
Mặt Lâm Quán Quán đỏ lên: “Đi đi đi, nói bừa cái gì.”
Hai người nói nói chuyện, Cơ Dã Hỏa đột nhiên có loại cảm giác lưng như kim chích, lông tơ trên cổ dựng ngược, quay đầu một cái, quả nhiên nhìn đến thấy chú hai híp mắt, lạnh lùng nhìn anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.