Gã đàn ông mặt sẹo hừ lạnh một tiếng, “Xứng đáng! Ai mượn cô ta động vào ai không động, lại động vào ngài Diễn của chúng ta! Ngài Diễn của chúng ta khét tiếng tốt tính, khụ khụ … Ngoại trừ hơi xàm chút, hơi hoa tâm, còn lại không có gì để chê! Có thể làm cho ngài Diễn tức đến mức muốn điều trị cô ta, cô ta nhất định không phải tốt đẹp gì!”
Mấy người đàn ông lực lưỡng gật đầu một cái.
Ngài Diễn trong miệng bọn họ chính là Tiêu Diễn!
Giấy nợ thực sự là đúng!
Cho vay nặng lãi cũng đúng!
Chỉ là.. Lâm Đại Phúc vay nặng lãi bọn họ, cũng là do Tiêu Diễn tính toán!
Về lý do?
Ha ha— Ai mượn cả nhà bọn họ không có mắt, định hãm hại chị dâu bọn họ?
Đại ca bọn họ, nỗi tiếng là người bao che khuyết điểm!
Hai giờ sau.
Các phóng viên nhận được thông tin bọn họ cần trong cuộc phỏng vấn hài lòng rời đi.
Đám đông người xem cũng đã giải tán.
Đêm tối bủa vây.
Đèn đường trong tiểu khu dần dần bật sáng, nhưng chúng không thể chiều sáng bóng tối trong lòng Lâm Vi.
Tiếng gió rít.
Cô ta dựa vào tường, rùng mình vì lạnh.
Hai chân mềm nhũn, lúng túng ngồi dưới đất.
Cô ta nhìn bãi cỏ ngồn ngang dưới chân, rốt cuộc nhịn không được, che mặt bật khóc.
“Huu–”
Cơn gió sầu não hòa cùng tiếng kêu thảm thiết của cô ta, khiến người ta ớn lạnh.
Lâm Vi khóc nửa giờ.
Cô ta lớn lên thật êm đềm, những ngày này cô ta lại phải chịu một nỗi tủi nhục chưa từng trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044144/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.