Cô bị mấy người đàn ông vây ở đường lát đá giữa hai tòa nhà, lúc này căn bản là không có người đi đường gần đây.
Trời lạnh như vậy, mấy người đàn ông lại ăn mặc hở nửa trên lộ ra cơ bắp rắn chắc, bộ dáng hung thần ác sát nhìn cực kì dọa người.
Lâm Vi nhìn nửa ngày, phát hiện cô căn bản không quen biết những người này.
“Các người, các người là ai, muốn làm cái gì?”
“Chúng ta là chủ nợ của cô!”
“Chủ nợ?”
Lâm Vi ngốc rồi.
Cô khi nào thiếu nợ?
“Các người có phải tìm lầm người hay không?”
“Chính là tìm cô, con gái của Lâm Đại Phúc, Lâm Vi!”
“Tôi không có thiếu tiền.”
“Ba cô thiếu!”
Cái gì?
Lâm Vi ngây người, người đàn ông có vết sẹo từ quần trong túi móc ra một tờ giấy nợ, anh ta mở giấy nợ ra, đem trang giấy ném tới trước mặt Lâm Vi: “Nhìn cho rõ, là ba cô tự tay viết giấy nợ, tổng cộng hai mươi vạn, hiện tại thêm phần lợi tức, không cần nhiều, 300 vạn là được!”
300 vạn!
Lâm Vi hít một hơi: “Các người sao không đi ăn cướp luôn đi! Huống chỉ, anh nói đây là ba tôi viết sao? Ba tôi đang êm đẹp vì cái gì sẽ thiếu tiền! Sẽ không là các người nhìn ba tôi bị bỏ tù, cố ý làm ra một trương giấy nợ như vậy, sau đó tới lừa bịp tống tiền tôi đi?”
Càng nghĩ càng cảm thấy có loại khả năng này, sắc mặt Lâm Vi biến đổi: “Tôi nói cho các người biết, không có cửa đâu!”
“Mẹ nó!”
Người đàn ông có vết sẹo nháy mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044141/chuong-266.html