🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khương Ninh cùng lão gia tử vẫn là rời đi.
Cùng với Tiêu Diễn đã bị đuổi đi, Tiêu Diễn đi bộ suốt chặng đường, cầm khối Rubik và thở dài.
“Ôi! Đứa nhỏ này thật không có lương tâm. Trước kia thương nhằm nó rồi.”
“Quá đáng! Không ăn được miệng hoành thánh nào.”
“Thằng nhóc thối này thật không đáng yêu, như Tâm Can có phải là tốt rồi không, cho ăn ngon là dỗ dành được.. “
Khương Ninh bị sự ồn ào của hắn làm cho đau đầu,” Tiêu Diễn, con ngậm miệng lại được không! “
” Haiz! Bây giờ ngay cả mẹ ruột cũng bắt đầu khinh thường mình, thôi con sẽ không ở lại đây làm chướng mắt nữa, con ra ngoài chơi đây. “
Đi xuống lầu, Tiêu Diễn cầm chìa khóa xe rời đi.
Hừm…
Hắn sắp có một bữa ăn thịnh soạn để an ủi tâm hồn bé bỏng bị tổn thương của mình.
Ăn xong thì đến bar.
Kể từ khi anh trai gặp Tiểu Quán Quán, để vun vén cho đôi ấy, hắn ngay cả quán bar cũng không máy khi đến.
Nghĩ kỹ lại, hắn đã hai tháng rồi không có bạn gái.
OMGI Điều này thật không thể tin được.
Tiêu Diễn nhanh chóng gọi cho cả Lãnh Quân Lâm và Hứa Dịch, yêu cầu bọn họ đi đến quán bar, Lãnh Quân Lâm một câu đồng ý, Hứa Dịch nghe nói rằng hắn hẹn cả Lãnh Quân Lâm thì nói: “Tôi có việc phải làm.” Dứt khoát cúp máy điện thoại.
Tiêu Diễn, Haiz!
Rượu miễn phí mà không thèm uống!
Hắn uống rượu với Lãnh Quân Lâm vậy.
Tiêu Diễn nỗ máy và nhắn ga, chiếc xe thể thao rời đi ngay lập tức.
Ở phía bên kia.
Khương Ninh cùng lão gia tử lên xe trỏ về nhà cũ.
Tài xế lái xe.
Khương Ninh cùng lão gia tử ngồi ở ghế sau.
Dọc theo đường đi, sắc mặt Khương Ninh không tốt, lão gia tử nắm lấy tay bà, trực tiếp kéo bà ôm vào trong lòng.
Khương Ninh đỏ mặt, “Ông làm sao vậy, tài xế vẫn còn ở đó.”
“Tôi ôm vợ tôi, có ai cũng ôm được.”
Tài xế lập tức sáng suốt nâng vách ngăn ghé sau lên.
Vách ngăn ngăn cách không gian kín.
Khương Ninh sắc mặt bỗng nhiên trở nên tự nhiên hơn, bà dựa vào cánh tay của lão gia tử, lẫm bẩm nói: “Trong lòng tôi không khỏe.”

“Cho nên, phản ứng của nhóc đó là có lý. Bà tức cái gì.”
“Tôi không thực sự tức giận, tôi chỉ cảm thấy … Tôi cảm thấy…”
Lão gia tử cướp lời bà, “Bà cảm thấy là đứa trẻ này mới ba tuổi, nó thì biết cái gì? Sở dĩ cự tuyệt chúng ta nhất định là do Lâm Quán Quán xúi giục, phải không?”
Khương Ninh bị nói trúng, lập tức im lặng.
Đó là những gì bà nghĩ.
“Bà ấy! Đừng nghĩ tới chuyện đó. Kể từ khi Duệ Duệ được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt, Lâm Quán Quán mới đến thăm nó một lần, ngày ngày đi chơi với Tâm Can. Rốt cuộc, Tâm Can đã lớn lên với chúng ta, Lâm Quán Quán không ngốc, sao có thể nói xấu chúng ta với Duệ Duệ trước mặt Tâm Can! “
Đúng vậy!
Sự có chấp trong lòng Khương Ninh lập tức biến mắt.
Nhưng mà…
Bà lại liếc nhìn lão gia tử, đưa tay nhéo mạnh vào người ông ta, “Tại sao ông lại nói hộ Lâm Quán Quán!”
Không biết bà không thích cô ta à.
“Không phải là vì nghĩ cho con trai của chúng ta sao!” Lão gia tử nắm lấy tay Khương Ninh, “A Ninh, bà không cho là A Diễn nói đúng phải không. Lăng Dạ của chúng ta… Kể từ khi chuyện xảy ra 15 năm trước, suy nghĩ của nó rất nặng nề. Nhiều năm rồi, tôi đã quên thằng bé trông như thế nào khi nó cười … cuối cùng nó cũng gặp được một cô gái mà nó thích, cô gái này tình cờ là mẹ ruột Tâm Can.
Người khác nói rằng quay đầu năm trăm lần mới gặp lại nhau, hai đứa có duyên phận như vậy, chắc kiếp trước cả hai đều đã bị gãy cỗ rồi. “
*Phụt—” Khương Ninh buồn cười, lão gia tử cũng nở nụ cười trên mặt, “Tôi nghĩ, chỉ cần Lâm Quán Quán có thể làm cho Lăng Dạ vui vẻ, huống chỉ những vụ bê bối của cô ấy đều là giả, cho dù là sự thật, miễn là Lăng Dạ thích, tôi sẽ chấp nhận. “
Khương Ninh ‘xoẹt’ và ngồi dậy khỏi vòng tay của ông ‘Đấy cũng không chắc!’ “
“Tôi biết, tôi biết, chúng ta tiếp tục điều tra!” “
“Thế còn được”
Đêm mùa thu đến sớm.
Đêm sẽ sớm buông xuống.
Lúc này Tiêu Dục đang giải quyết công việc của công ty.
Gia đình bọn họ điều hành một chuỗi khách sạn, tên là chuỗi khách sạn Vienna, là khách sạn năm sao, các thành phố phát triển hầu hết đều có một cái.
Nhưng!
Mới hôm qua, một khách hàng của một khách sạn đột nhiên bức xúc vấn đề vệ sinh của khách sạn họ. Khách hàng có thói quen vệ sinh sạch sẽ. Khi đến khách sạn, anh ta thay khăn trải giường của chính mình và chăn bông, không ngờ lại phát hiện ra một con chuột chết dưới đệm khách sạn của họ.
Đây không phải là chuyện khó xử lý. Giải quyết riêng thì không sao. Nhưng khách hàng kia cũng là một kẻ cứng đầu cứng cổ, kiên quyết không chịu riêng tư, đưa hình ảnh và Video tải lên trên Internet.
Đa số cư dân mạng ngay lập tức bắt đầu phàn nàn về tất cả những điều xấu họ gặp phải trong khách sạn Vienna.
Cái gì mà nhìn thấy nhân viên sử dụng khăn tắm để làm sạch nhà vệ sinh?
Cái gì mà ở trong một khách sạn Vienna, phát hiện ra rằng một người đàn ông khỏa thân đã đột nhập vào phòng!
Cái gì mà tìm thấy trên ga trải giường côn trùng…
Những thứ này đã được lên men.
Nó ngày càng lớn hơn.
Các phóng viên đến phỏng vấn hôm nay đã mấy đợt.
Tiêu Dục càng nghĩ càng tức giận.
Trong phòng họp.
Tiêu Dục đã rất tức giận!
“Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi! Khách sạn năm sao bán chất lượng dịch vụ. Ở khách sạn năm sao, chuột chết sẽ xuất hiện dưới đệm sao! Và vẫn không biết chuột chết bao lâu rồi! Các người quản lý dọn dẹp vệ sinh kiểu gì?2I “
Quản lý cúi đầu nghe mắng, hoàn toàn sợ hãi không dám nói gì.
Lúc lâu sau Khi Tiêu Dục mắng xong, nhân viên công ty thì thào nói: “Anh Tiêu … bây giờ, quan trọng nhát là giải quyết chuyện này như thế nào. Càng để lâu, sự việc càng trở nên nghiêm trọng. Nếu chuyện này tiếp tục, e rằng nó sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty!”
Giải quyết?
Đám người này làm loạn, để anh ta dọn dẹp?
Ngực của Tiêu Dục phát đau!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.