🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Gió đêm lành lạnh, đám phóng viên đã sớm đông lạnh sắc.
mặt trắng bệch, bọn họ là trà trộn vào, xe đương nhiên không lái vào được, cho nên liền một chỗ tránh gió đều không có nhưng vì muốn có tin tức trực tiếp, bọn họ căn bản không dám rời đi.
Lâm Vi lần lượt gửi trà sữa nóng cho các phóng viên.
Tiểu Thiến mở cả hai thùng mì gói, đỗ nước nóng vào, mỗi người nhận một phần.
Các phóng viên rất xúc động.
“Mọi người mau đi ăn uống cho ấm bụng đi. Khi nào no thì phỏng vắn. Tiết kiệm thời gian và kết thúc nhanh thôi. Sau đó mọi người về nghỉ ngơi sớm nhé.”
Quá chu đáo!
Các phóng viên trong lòng được an ủi không thôi.
Ở Trung Quốc, địa vị của những người nổi tiếng cao đến mức tất cả những con mắt đều mọc trên đầu họ, những người có chỉ số EQ cao sẽ quản lý mối quan hệ của họ với các phóng viên nhưng nếu gặp phải người kiêu ngạo đôi khi thậm chí không cho bọn họ một ánh mắt.
Hơn nữa, các phóng viên đã bị đánh khi phỏng vấn các nghệ sĩ.
Và Lâm Vi một tiểu hoa hàng đầu, chẳng những một chút kiêu ngạo đều không có mà còn rất ân cần và dịu dàng với họ.
Các phóng viên đã dành tình cảm cho Lâm Vi.
Sau khi ăn uống no say, buổi phỏng vấn bắt đầu.
“Lâm Vi, hôm nay cô có xem buổi phát sóng trực tiếp của Lâm Quán Quán trên “Tĩnh Tĩnh nghe tôi nói” không, người tung tin trong Chương trình tên là Lưu Minh và anh ta đã tung tin cô và Lâm Quán Quán là chị em, chuyện này có đúng không?”
Lâm Vi gật đầu: “Đúng là!”
Phóng viên náo loạn.
Dưới ống kính, Lâm Vi thở dài: ‘Lâm Quán Quán đúng là chị gái tôi.”
Phóng viên hỏi: “Theo tôi được biết, cô Lâm Vi và Lâm Quán Quán hiện tại đang quay cùng một đoàn phim, sao vẫn chưa nghe nói về mối quan hệ của hai người?”
“Cái này … “Lâm Vi có vẻ ngập ngừng.
“Cô Lâm có chuyện gì không nói ra được sao?”
“Không.” Lâm Vi chua xót nói: “Ba năm trước. Trong nhà chị tôi xảy ra một số chuyện hiểu làm, nên không muốn nhận em gái là tôi.”
“Ba năm trước, không phải là khi cô Lâm Vi và anh Tiêu Dục công khai mối quan hệ của họ sao? Cô Lâm Vi và Lâm Quán Quán là vì điều này đã cắt đút liên lạc với nhau u?
Ánh mắt Lâm Vĩ lại lóe lê thực sự không thể trả lời.
“Đây là việc nhà của chúng tôi Các phóng viên chuyển câu hỏi.
“Nghe nói Lâm Quán Quán và anh Tiêu Dục từng có quan hệ, có đúng không?”
Nụ cười của Lâm Vi càng chua xót: “Đúng.”
“Nghe nói lần đầu tiên cô và anh Tiêu Dục yêu thích nhau, là Lâm Quán Quán hoành đao đoạt ái, cho nên cô ấy mới củng Tiêu Dục Tiên sinh ở cùng một chỗ, là thế này phải không?”
Lâm Vi không phủ nhận.
Cô ta không trực tiếp trả lời câu hỏi của phóng viên nhưng đã thay đổi cách nói” “Đừng nói chị gái tôi như vậy. Thực ra, chị gái tôi rất tốt. Chị ấy đã từng rất tốt với tôi, không có vấn đề gì, mọi thứ đều tốt đẹp, luôn nghĩ đến tôi và chị em chúng tôi có mối quan hệ tốt đẹp. Trước đây chúng tôi còn quá trẻ, trước đây… “
Cô ta lắc đầu không nói tiếp.
Tuy nhiên, tuyên bố trá hình này rõ ràng là ngầm chấp nhận những gì phóng viên đã nói.
Phóng viên nhanh chóng nắm bắt được vấn đề: “Cô nói Lâm Vi Quán trước đây rất tốt với cô? Còn bây giờ thì sao?”
Sắc mặt Lâm Vi lập tức tái nhợt.
Các phóng viên đã yêu cầu các nhiếp ảnh gia chụp ảnh “rắc rắc” và ghi lại tắt cả biểu cảm của Lâm Vi.
Một lúc lâu, Lâm Vi sụt sịt, cười khổ nói: “Ba năm trước, chị gái tôi vì mâu thuẫn với gia đình mà bỏ nhà đi. Chuyến đi này kéo dài ba năm. Trong Ba năm qua, chúng tôi nghĩ rằng chị gái tôi đã qua đời, bố mẹ tôi và tôi rất đau buồn.
Không ngờ, cách đây một thời gian, chị tôi đột ngột trở về, nhìn thấy chị bình an vô sự, gia đình chúng tôi thật hạnh phúc. Đã ba năm không gặp, chị gái tôi giống như đã thay đổi thành người hoàn toàn khác, chúng tôi đều kém chút nhận không ra.”
Lâm Vi đối mặt với máy quay và xúc động nói: “Chị ơi, nếu chị có xem buổi phỏng vấn hôm nay, hãy nghe em nói một câu. Sự tình trước kia đều đã qua, chỉ cần chị chịu trở về, cửa trong nhà luôn rộng mở.”
Sau một cuộc phỏng vắn.
Lâm Vi không nói xấu Lâm Quán Quán nhưng đã thành công trong việc khắc họa cô thành một người ích kỷ, một cái hoành đao đoạt ái.
“Cô Lâm Vi, Lưu Minh đã tung tin Lâm Quán Quán đã đưa cho anh ta một khoản tiền bốn năm trước và xảy ra một chuyện không nên xảy ra với anh ta. Đây có phải là sự thật không?”
Lâm Vi vẻ mặt khó xử.
“Đây … đây là chuyện riêng của chị gái tôi. Tốt hơn là nên hỏi chính chị gái tôi. Tôi không có bình luận gì.”
Các phóng viên đụng phải một cái mũi tro nhưng cũng không tốt làm khó Lâm Vi.
Sau hơn một giờ phỏng vấn, các phóng viên đã đặt câu hỏi xong.
Các phóng viên hài lòng rời đi.
Họ phải báo cáo lại cho cơ quan càng sớm càng tốt, viết thông cáo báo chí và viết nội dung sẽ được công bố vào.
ngày mai càng nhanh càng tốt.
Phóng viên rời đi.
Lâm Vi lập ngâm nga bài hát.
Cô ta nhìn bầu trời đêm. Bầu trời đêm không có sao hay trăng sáng, trời u ám. Tâm tình của nàng lại phi thường vui vẻ, trước nay chưa từng có thoải mái.
Ừm.
Biểu cảm của cô ta có vẻ rất mong đợi tin tức ngày mai.
Lâm Quán Quán!
Muốn đấu với tôi, cô còn kém xa lắm đâu.
Hừi!
Cô liếc nhìn đồng hồ.
Hai giờ ba mươi sáng.
Lâm Vi ngáp một cái, xoay người quay vào đại sảnh.
“Chị Vi…”
Lâm Vi không nhịn được quay người thì thấy Tiểu Thiến đang chỉ vào chỗ các phóng viên đã đến.
Rác khắp sàn.
Các phóng viên bước đi vội vã, để lại những thùng mì gói trên sàn, những cốc trà sữa bằng giấy và những chai nước suối vương vãi.
Lâm Vi nhìn Tiểu Thiến đang đứng sững sờ, tức giận nói: “Nhìn cái gì! Một điểm nhãn lực độc đáo mà đều không có, mau thu dọn tất cả rác rưởi!”
Nói xong, cô hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi.
Tiểu Thiến: “…”
Tiểu Thiến nhìn rác rưởi trên sàn mà muốn khóc không ra nước mắt.
Đến!
Cô ta làm một người tốt còn tất cả những công việc bẩn thỉu này thì ném cho cô ấy.
Tiểu Thiến liếc nhìn bóng lưng Lâm Vi, cắn chặt môi, cam chịu chạy xuống bậc thang dọn dẹp đống rác.
Ngày hôm sau.
Lâm Quán Quán là tiêu đề của các tin tức lớn.
Các tiêu đề đều rất phổ biến.
“Đề tài tình một đêm của nữ diễn viên Lâm Quán Quán và Ngưu Lang!”
“Đặc biệt! Lâm Quán Quán và Tiêu Dục đã từng yêu nhau!”
“Có hình và bằng chứng, đời tư của Lâm Quán Quán hỗn loạn!”
Tất cả các tiêu đề trên các phương tiện truyền thông lớn đều là Lâm Quán Quán.
Không giống như Lâm Quán Quán bị hàng triệu người chửi, Lâm Vi là một giọng ca được ca tụng trên mạng.
Cái gì mà thật là người hiền lành và chu đáo, tốt bụng.
Các loại ca ngợi.
Cùng lúc đó.
Đoàn làm phim “Uyễn Phi Truyện.”
Sáng sớm, đoàn làm phim đã bị vây kín bởi những người hâm mộ, bao gồm cả người hâm mộ của Lâm Vi và nhiều người hâm mộ của Cơ Dã Hỏa.
“Lâm Quán Quán ra khỏi đoàn làm phim “Uyển Phi Truyện”!
“Ra khỏi làng giải trí!”
“Vô liêm sỉ hồ ly tính, đời tư hỗn loạn như vậy, còn dám cùng Cơ Dã Hỏa của chúng ta xào chuyện xấu, lại dám cùng Cơ Dã Hỏa của chúng ta đóng chung. Nồi lầu chúng ta kiên quyết không đồng ý! Để Lâm Quán Quán ra khỏi vòng giải trí!”
“Ngay cả chính em rể của em cũng dụ dỗ, Lâm Quán Quán đúng là đồ vô liêm sỉ!”
Khung cảnh hỗn loạn. Vào lúc này, đột nhiên một fan chỉ về một hướng và hét lên.
“Lâm Quán Quán kìa.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.