Tiêu Diễn gấp đến mức vò đầu bút tai, mắt nhìn theo Lâm Quán Quán và người đàn ông đeo kính đi vào con ngõ, thế mà ông anh nhà mình lại chẳng làm gì, anh ấy chịu không nỗi mắt.
“Anh! Nếu anh không hành động là Tiểu Quán Quán sẽ rơi vào vòng tay của người đàn ông khác đó!”
Tiêu Lăng Dạ vẫn không có động tĩnh gì.
“Anh…”
“Đợi thêm chút nữa!”
Đợi?!
Còn phải đợi cái gì nữa chứ.
Đợi thêm nữa thì mắt đời tân mắt.
“Anh à, hôm nay Tiểu Quán Quán uống không ít rượu đâu, lân trước Tiêu Quán Quán uống Say TÔI ngay cả em cô ây cũng gạ được mà, uông say rôi thì cô ây không biết mình đang làm gì đâu, néu anh cứ tiếp tục để vậy, Tiêu Quán Quán sẽ bị người khác cướp đi mắt đó”
Tiêu Lăng Dạ vẫn cứ là không động đậy gì.
Anh ngồi trên ghế phó lái, ánh mắt sục sôi nhìn về phía nơi ngõ tối đó.
Tiêu Lăng Dạ mặt lạnh như băng, tay nắm chặt.
‘Anh..<“
Chính là cái lúc Tiêu Diễn đang ra sức khuyên nhủ, trong ngõ bỗng phát ra một tiếng kêu rít bi thương.
“Ah…”
Tiêu Diễn chết cứng.
Tiếng kêu này, không đúng lắm.
Anh lập tức ngó lên nhìn vào ngõ nhỏ, nhìn thấy người đàn ông đeo kính đó chạy vụt ra khỏi, còn vừa mới chạy dưới ánh trăng, đã bị Tiểu Quán Quán quẹt chân, một chiếc chân của Tiểu Quán Quán giẫm lên lưng của hắn, trói gô lại hai tay hắn ta.
Tiêu Diễn, “…”
Gì vậy?
Quay đầu lại, nhìn thấy được gương mặt đang bình tĩnh trở lại của ông anh nhà, Đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-hac-am/1044009/chuong-134.html