🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Quán Quán ngồi bật dậy khỏi ghế sô pha, cô ho nhẹ.
“Anh nghĩ nhiều quá rồi, không lẽ người trong nhà đến qua tâm anh thì sao.”
Chú hai của anh không phải là người nhàn rỗi như Ni Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng anh ta không dám chậm trễ hành động, bám một cái, cửa biệt thự tự động mở ra.
Cơ Dã Hỏa tự nhiên mở cửa phòng khách, bồn chồn đứng đợi ở cửa, từ xa nhìn thấy Tiêu Lăng Dạ mặc bộ quần áo màu xám ở nhà chậm rãi đi đến.
Dù chỉ là mặc đồ ở nhà, nhưng kết hợp với khuôn UUƑ5¡§ không góc chết đó, khí chát vẫn như cũ không giảm!
Sau lưng anh, Tiêu Diễn mang theo một gói hàng lớn, mặc một chiếc áo sơ mi lạ mắt in hình những bông hoa mẫu đơn, Nhìn thấy hai người bọn họ, Lâm Quán Quán thỏ phào nhẹ nhõm, trầm giọng nói với Cơ Dã Hỏa: “Nhìn xem, chú hai và chú ba của anh đều ở đây. Rõ ràng là họ muốn đến quan tâm cuộc sống của người cháu là anh.”
Cơ Dã Hỏa hung hăng trừng mắt nhìn cô.
Trong khi họ đang nói chuyện, cả hai đã đi đến phòng khách.
“Chú hai, chú ba … sao chú lại ở đây?”
“Không hoan nghênh?”
“Đâu có đâu có, mọi người mau vào đi!”
Cơ Dã Hỏa nhanh chóng xoay người sang ngang để hai người vào nhà.
Vừa bước vào nhà, Tiêu Diễn đã kinh ngạc thốt lên: ”Oa, thật là trùng hợp, Tiểu Quán Quán, em cũng ở đây à!”
Giả vời!
Vẫn tiếp tục giả vờ!
chú ba không biết Lâm Quán Quán đến chỗ anh.
Trong khi nói chuyện, Tiêu Lăng Dạ và Tiêu Diễn đã không khách khí ngồi xuống ghé sofa, Tiêu Lăng Dạ ngôi bên cạnh Lâm Quán Quán, khoanh tay dựa vào ghế sofa, trông như thể đang ôm ai đó.
Cơ Dã Hỏa mắt đều xanh lên!
Quả nhiên!
Chú hai của anh từ khi nào lại chủ động dựa vào một cô gái gần đến vậy!
Chắc chắn là thích Lâm Quán Quán!
Chết tiệt, người phụ nữ đáng chết đó vẫn không biết giác ngộ chút nào.
“Ai yo, khát quát”
Cơ Dã Hỏa nhận mệnh đi vào bếp và chuẩn bị đồ uống, bia, coca, sprite và nước khoáng.
“Mọi người thích uống cái gì thì uống cái đó.”
Tiêu Lãng Dạ lấy một chai nước khoáng, Lâm Quán Quán lấy một chai Sprite đá, Tiêu Diễn lấy một chai bia lạnh, còn lại một chai coca cuối củng.
Cơ Dã Hỏa ngồi xuống phía bên kia của Lâm Quán Quán, nhấp hai ngụm Coca, Uống chưa đến miệng, Tiêu Lăng Dạ đột nhiên nói.
Cơ Dã Hỏa gần như phun ra Coca trong miệng, Lâm Quán Quản cũng bị sặc theo.
Tiêu Diễn không thể nhịn được cười.
“Chú hai…”
Tiêu Lăng Dạ thuận tay ném gói hàng trong tay Tiêu Diễn cho Cơ Dã Hỏa, “Đồ mà ông nội nhờ tôi mang cho cậu. Ông nội biết cậu về nước rồi, bảo cậu nếu như có thời gian thì về nhà ăn bữa cơm.”
“Vâng ạ!”
Cơ Dã Hỏa thể hiện như một cậu học trò trước mặt Tiêu Lăng Dạ, tận mắt nhìn thấy khiến Lâm Quán Quán vô cùng ngạc nhiên.
Cư nhiên có người có thể khống chế Cơ Dã Hỏa.
Cơ Dã Hỏa lặng lẽ đặt lại coca trên bàn trà, “Cháu sau khi về nước vẫn luôn ở tổ quay phim vẫn chưa có đi thăm chú hai và chú ba. Đúng rồi lần này về nước cháu có mang quả cho Tâm Can, đợi lần sau có cơ hội cháu sẽ mang qua cho em áy, “
Được!
Sau đó Không khí lại rơi vào im lặng.
Lâm Quán Quán ngồi giữa hai người, cảm thấy không khí ngưng trệ, vô cùng xáu hỏ.
Cô lo lắng di chuyển mông.
“Không thoải mái?” Tiêu Lăng Dạ cúi đầu nhìn cô.
“Không có không có!”
“Không phải nói quay về ngủ trưa sao? Tại sao lại ở đây?” Anh hỏi một cách tự nhiên.
“Đi đối diễn!” Lâm Quán Quán lấy kịch bản ra cười ngượng một tiếng: “Tôi và Dã Hỏa đang đóng cùng nhau trong” Uyễển phi truyền”. Mấy ngày nay, vì Phan Tĩnh Vân, tôi đã không đến đoàn phim mấy ngày rồi.
Vì buổi quay phim ngày mai nên tôi với Dã Hỏa luyện tập với nhau trước. “
Tiêu Lăng Dạ thản nhiên nhìn lướt qua kịch bản.
“Có chuyện gì vậy?”
“Không cỏ gì!”
Tiêu Lăng Dạ thu hồi ánh mắt của mình không một dấu vét, “Bây giờ đã kết thúc?”
“Vẫn chưa bắt đầu!”

Cơ Dã Hỏa một mặt như ăn phải đắt.
“Bắt đầu theo đuổi là đúng, có điều không phải cháu đá cô ấy mà là cô Ấy đá cháu,”
Tiêu Diễn càng tò mò hơn, anh nhìn Cơ Dã Hỏa và Lâm Quán Quán, lo lắng gãi đầu, “Cháu trai, mau nói cho cậu biết rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Đến cháu cũng muốn biết đây.”
Anh chính là không hiểu, anh lớn lên đẹp trai như vậy, nhân khí cao lại còn đối tốt với cô như thế, anh cũng không để ý chuyện cô có con trai. Lâm Quán Quán là não bị úng nước mới đề cập chuyện chia tay với anh phải không!
“Tiểu Quán Quán, nói mau, hai người là tình huống gì?”
*…” Lâm Quán Quán, “Tiêu Diễn, anh không trở thành phóng viên thật đáng tiếc.”
“Nói mau nói mau.”
Lần này, không chỉ Tiêu Diễn, mà ngay cả Tiêu Lăng Lâm Quán Quán da đầu tê dại, Cô mơ hồ nói: “Vừa mới ở bên nhau, chúng tôi thấy không thích hợp nên chia tay,”
Tiêu Diễn lộ vẻ thất nn “Chỉ có như vậy?”
“Nếu không thì sao”
Nhàm chán!
Anh ta còn nghĩ rằng có chuyện kinh thiên động địa gì.
Đột nhiên, Tiêu Lăng Dạ thốt ra một câu, nói xong anh liền nhìn Lâm Quán Quán.
Lâm Quán Quán một mặt Sững sờ.
“Sắp phải làm cơm tối rồi.”
Bây giờ là mùa hè, bảy giờ trời mới tối. Hơn nữa, họ không phải mới ăn trưa sao?
*Anh đói rồi?”
“Đúng vậy!”
“Vậy tôi về nhà chuẩn bị cơm tối.”
“Được!”
Cơ Dã Hỏa càng nghe càng thấy sai, giọng điệu này … sao mà kiểu nói chuyện này giống như… đôi vợ chồng già!
Chính xác!
Chính là cảm giác này!
Thật là gặp quỷ mà!
Còn có, Lâm Quán Quán đi làm cơm, chú hai của anh đến ăn. Mấu chốt là Lâm Quán Quán lại bày vẻ mặt bình thường như không có chuyện gì xảy ra.
le ái Anh ta nói chú hai có mưu đồ với Quán Quán, cô thế nhưng vẫn không tin!
không được không được!
Anh ta phải cho Quán Quán nhìn thấy mục đích thật sự của chú hai, Nghĩ đến đây, Cơ dã Hỏa “phủi đít” đứng dậy, “Vừa đúng lúc cháu cũng đói, cháu cùng đi với mọi người!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.