Chính Phương Trì Hạ lại không sao cả, hai người vốn không phải vợ chồng chân chính, cô không có chờ mong gì với Lạc Dịch Bắc.
Ôm theo bao lớn bao nhỏ, muốn tiếp tục đi ra ngoài cửa, cổ tay lại thình lình bị kéo lấy.
Phương Trì Hạ khẽ giật mình, ánh mắt kinh ngạc chuyển qua.
"Chỉ vì ngăn ngừa bị người nói tôi ngược đãi vị thành niên". Cầm lấy túi mua sắm trong tay cô, anh nhẹ nhàng trả lời cô một câu, đến vị trí đỗ xe phía trước.
Phương Trì Hạ giật mình đứng ở chỗ cũ, không còn gì để diễn tả anh.
Vị thành niên...
Cô thoạt nhìn đâu giống như vị thành niên?
"Còn có chút đồ vật chưa mua". Vài bước theo sau, nhét mấy bao đồ vật vào trong xe của anh, Phương Trì Hạ cũng không ngồi lên, mà chuyển đến đường gần đó.
Quãng đường này là phố mua sắm, cửa hàng lớn bé rất nhiều.
Cô phải đi mua chút đồ vật trang trí gian phòng, thời điểm đi qua một cửa hàng nhỏ bán đồ trang sức, bước chân không nhịn được dừng lại.
Cửa hàng rất nhỏ nằm ở mặt tiền, không thể so sánh với tiệm châu báu cấp bậc cao đoan đại khí, nơi này đồ vật tinh xảo xinh đẹp, cũng không có giá trị cao.
Nói một cách khác, thì gọi là tiện nghi.
Nhìn tay trống không của mình, cô bước vài bước đi vào, ánh mắt lẳng lặng rơi vào quầy nhẫn chuyên doanh bầy biện trong tiệm.
"Tiểu thư, muốn kiểu dáng gì?". Nhân viên phục vụ nhiệt tình thân thiết chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2229320/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.