Chỗ Phương Trì Hạ đứng vừa vặn ngay chỗ một chiếc đèn thủy tinh, ánh đèn từ đỉnh đầu chiếu xuống, ở vị trí hốc mắt của cô chiếu xuống một hình ảnh thanh thanh nhẹ nhàng, mang đường cong khuôn mặt cô kéo đến dị thường ôn nhu.
Lúc này cô đặc biệt kinh diễm, không chỉ hình tượng đến từ bên ngoài, mà là trong lúc nói lại tản mát ra loại cảm giác thong dong, làm cho cô lúc này đẹp đến làm cho người ta có chút không dời mắt được.
Toàn bộ hành trình gần như đều là Phương Trì Hạ nói chuyện phiếm với vị quý phụ nhân kia, Lạc Dịch Bắc từ đầu tới cuối chỉ phụ trách đưa ra các đơn đặt hàng, tất cả những gì được nói là: "Nói cho bà ấy biết XXX..." Các loại.
Lúc sau khi chấm dứt đã hơn chín giờ.
Vị lão phu nhân hình như muốn hai người ở lại, nhưng lại bị Phương Trì Hạ dùng lời nói dịu dàng xin miễn.
Thời điểm ra ngoài biệt thự, quà đáp lễ của người kia là một sợi dây chuyền cho Phương Trì Hạ, kim cương màu xanh nước óng ánh, nói là cái gì có thể mang đến hạnh phúc.
Lão nhân gia sẽ tin những cái này, nhưng căn bản là Phương Trì Hạ không coi trọng lời nói của bà ấy, theo sau Lạc Dịch Bắc rời khỏi tòa thành liền cất vòng cổ đi.
Trên đường trở về, Lạc Dịch Bắc lái xe được một nửa đường, nghĩ đến biểu hiện của cô khi ở bên trong, thình lình hỏi: "Làm sao biết những cái này?".
Ý anh là sao biết tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-xa-tong-tai-ba-dao-sung-bao-boi-tiep-tuc/2229128/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.